"Cam đoan hoàn thành nhiệm vụ." Cố Bắc Thần làm một kiểu chào quân đội vô cùng tiêu chuẩn với An Noãn Noãn.
Tất cả kiến trúc của vườn mai đều là mô phỏng theo kiểu cổ xưa, trách không được cả cánh cửa và tường đều là phong cách kiến trúc phục cổ, gạch xanh ngói đỏ.
Một cơn gió lạnh thổi vù qua, một mùi thơm ngát ập vào mặt, cảm giác ngây ngất bất định, An Noãn Noãn giơ điện thoại lên cũng không biết phải chụp cái gì, cảnh sắc trước mắt này thật sự quá đẹp!
Khắp nơi trong không khí đều là hương thơm nhẹ nhàng, bao phủ xung quanh thân thể, như có như không, lúc xa lúc gần, khi thì đậm khi thì nhạt, chợt cảm thấy một cảm giác mãn nguyện không cách nào dùng từ gì để biểu đạt được!
Bởi vì tuyết rơi, đoá hoa ở khắp nơi đều bị bao trùm bởi lớp tuyết trắng, mặc kệ gió lạnh gào thét, dưới làn tuyết mờ, hoa mai trong vườn vẫn như cũ nở ra, vì khách mà khoe sắc!
An Noãn Noãn tùy ý chụp đại một tấm hình cũng vô cùng đẹp, căn bản không cần phải photoshop hay gì khác, nguyên bản đã vô cùng đẹp rồi!
Mê Truyện Dịch
Ông lớn như Cố Bắc Thần thì tâm tư làm gì mà tinh tế tỉ mỉ đến mức sẽ đi ngắm mai, huống chi anh cũng không phải là nhà văn hay nhà thơ gì, hôm nay thuần túy là bởi vì cuộc gọi của một người mà khơi dậy cho Cố soái ý tưởng khiến cho vợ vui vẻ.
An Noãn Noãn cầm điện thoại liên tục chụp, hận không thể mang cái vườn mai này về nhà, thầm nói: "Nơi này hoàn toàn có thể chụp ảnh cưới đó!" Nói xong, cô nhìn Cố Bắc Thần, ngoắc ngón tay: "Cố thiếu, anh có quen biết chủ vườn mai này không?"
Cố Bắc Thần nhíu mày, cảnh giác nhìn An Noãn Noãn: "Em hỏi chuyện này làm gì?"
"Căng thẳng như vậy làm gì? Chỉ là em cảm thấy hơi này có giá trị sử dụng thật sự quá lớn, thật đó."
Ông chủ lớn, Cố Bắc Thần đương nhiên biết là ai, nhưng mà chủ vườn bên trong "Mai viên hoàng gia" này thì Cố Bắc Thần thật sự không biết là ai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-3432-ngam-mai.html.]
Cố Bắc Thần nhanh chóng tiến lên che ô cho An Noãn Noãn, đưa tay phủi tuyết trên đầu cô xuống: "Em nói thử xem, mấy cái bông hoa hỏng này thì có giá trị sử dụng gì, hửm?"
"Ôi, cái người này, không có văn hoá thật đáng sợ, cái gì mà mấy cái bông hoa hỏng hả? Rốt cuộc anh có hiểu cái gì gọi là vẻ đẹp nghệ thuật nguyên bản không, thật là!" An Noãn Noãn khinh bỉ Cố soái.
Đột nhiên, có một đoá hoa nhỏ không giống với đa số hoa khác, một cành lá xanh vừa mảnh vừa dài trên hàng rào, nhưng chỉ có một đoá hoa nhỏ màu vàng nhạt, chỉ to cỡ hạt đậu, trong trời tuyết ánh vàng rực rỡ, Cố Bắc Thần thấy An Noãn Noãn xem rất chăm chú, liền dùng di động cẩn thận chụp từng góc độ, thuận tiện hỏi: "Noãn Noãn, đây là mai gì?"
An Noãn Noãn chậm rãi quay đầu, khoé môi cong lên: "Cái này là mai vàng!"
Đột nhiên, điện thoại của An Noãn Noãn vang lên, bởi vì cô đang cầm chụp ảnh cho nên liền nhìn thấy hai chữ Kiều Kiều.
An Noãn Noãn bắt máy: "Alo, Kiều Kiều, làm sao vậy?"
Nhưng đầu dây bên kia vẫn không trả lời, An Noãn Noãn nhíu mày, tiếp tục hỏi đầu dây bên kia: "Sở Kiều Kiều, cô lại đang giở trò quỷ gì thế? Nói chuyện đi!"
Đầu bên kia vẫn luôn không tắt điện thoại, nhưng vẫn không có ai nói chuyện, một chút động tĩnh cũng không có. An Noãn Noãn cắn môi định cúp, nhưng lại cảm thấy có chỗ nào đó không đúng.
"Làm sao vậy?" Cố Bắc Thần thấy An Noãn Noãn nhíu mày, lại thấy cô không nói gì nên liền hỏi.
An Noãn Noãn nhìn về phía Cố Bắc Thần: "Là Kiều Kiều gọi, nhưng vẫn luôn không có ai nói gì, lại không có động tĩnh gì cả, có chuyện gì nhỉ?"