An Noãn Noãn nói thầm: "Đáng ghét, ở nơi trời đông tuyết phủ này mà cũng có thể huênh hoang gây chú ý như vậy! Đủ lắm rồi!"
Cố Bắc Thần đưa tay sờ chóp mũi, đôi chân dài bước đến cạnh An Noãn Noãn, hai tay đặt trên vai cô, cúi đầu nhìn vào mắt cô: "Ai lại chọc vợ của anh tức giận vậy? Hửm?" Nói xong, tay kia lại bắt đầu sửa sang mũ và khăn choàng cổ của cô.
An Noãn Noãn liếc người nào đó: "Con mắt nào của anh nhìn thấy em tức giận, đáng ghét."
Nhưng trong lòng cũng đang gào thét, là do anh nên em mới không vui, là do anh, đều tại anh, đồ đáng ghét chỉ biết trêu hoa ghẹo nguyệt!
"Trong lòng lại mắng bản soái, hửm?" Cố Bắc Thần sửa mũ xong cho An Noãn Noãn liền quấn kín khăn choàng cổ, ngón tay thon dài quét qua mũi cô, kéo khăn choàng cổ lên, che miệng của cô!
An Noãn Noãn tức giận, tại sao người này như thế nào cũng luôn nhìn thấu cô như vậy, thật sự quá đáng ghét!
Nhưng lúc này hai người ở dưới lầu ngọt ngào, chọc mù mắt Sở Kiều Kiều đang ở bệ cửa sổ trên lầu.
Nhất cử nhất động của người đàn ông đối với An Noãn Noãn, đều khiến cho Sở Kiều Kiều ghen ghét nổi giận, tại sao? Rõ ràng là chị em ruột song sinh cùng một mẹ sinh ra, tại sao số của An Noãn Noãn lại tốt hơn cô ta?
Năm đó tại sao La Tây không đánh tráo An Noãn Noãn mà lại là cô ta?
Rõ ràng người quen biết Cố Bắc Thần trước chính là cô ta, nhưng tại sao người được gả cho Cố Bắc Thần lại là An Noãn Noãn chứ không phải là Sở Kiều Kiều cô? Tại sao?
Một lát sau, Cố Bắc Thần nhìn đám bông tuyết hợp tình huống kia mà độ cong của khoé môi càng lúc càng tăng, xem ra hôm nay ông trời ưu ái cho Cố Bắc Thần, ưu ái cho Noãn Noãn của anh!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-3412-chocolate-va-hoa-hong-hinh-trai-tim.html.]
Cố Bắc Thần cúi đầu hôn lên gương mặt đang tức giận của An Noãn Noãn: "Noãn Noãn, nhắm mắt lại đi!"
"Để làm gì?" An Noãn Noãn trừng mắt nhìn người nào đó, không nhắm mắt lại còn chưa tính, đã vậy còn càng lúc càng trừng to.
Cố Bắc Thần lần nữa cúi đầu cọ cọ chóp mũi của An Noãn Noãn: "Mau nhắm mắt lại, nếu không chồng đây sẽ sẽ hôn em cuồng nhiệt, để cho mọi người ở chung cư này đến vây xem đấy, sao hả?" Anh cười nói, giọng điệu uy hiếp, vậy mà lại như đang mê hoặc lòng người!
Trong lòng An Noãn Noãn tức giận mắng anh lưu manh, nhưng vẫn hậm hực nói: "Rốt cuộc là anh muốn làm cái gì?"
"Nhắm mắt lại đi." Cố Bắc Thần lần nữa thấp giọng nói.
Mê Truyện Dịch
An Noãn Noãn phát hiện người đang ra ra vào vào thật sự đang nhìn Cố Bắc Thần, khiến cô thật phiền lòng, lúc này mới tức giận nhắm mắt lại.
Cố Bắc Thần đưa mắt ra hiệu cho Vương Tranh, người vừa xuống từ chiếc xe khác, Vương Tranh liền mở cóp xe thể thao ra, bản thân thì lần nữa chui trở lại vào trong xe của mình.
Khu chung cư lập tức sôi trào: "Quao! Hoa hồng này là của ai vậy? Xe của ai vậy? Tặng cho cô gái tốt số nào thế, thật hạnh phúc..."
Quá nhiều câu chữ sợ hãi và thán phục bay vào tai của An Noãn Noãn, nhưng cô không nghĩ những câu nói kia có liên quan gì tới mình, cho nên vẫn nhắm mắt chờ đợi!
"Được rồi, có thể mở mắt rồi!" Cố Bắc Thần nói xong, An Noãn Noãn liền mở mắt ra, lọt vào tầm mắt chính là phía sau chiếc mui trần có hai trái tim lớn được làm từ ba màu hoa khác nhau
Tầng ngoài là màu xanh da trời, chính giữa là màu tím, trong cùng là màu sâm banh, trung tâm trái tim được trang trí thêm ba bông hồng đỏ.