Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4VQydWuR98
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sở Kiều Kiều tất nhiên là đã bị lời nói của An Noãn Noãn làm cho kinh hãi, ngay lúc này, Sở Kiều Kiều cứ đờ ra mà nhìn An Noãn Noãn, mãi không nói nên lời.
Một lúc sau, An Noãn Noãn tiếp tục nói: "Đương nhiên, từ trước tới nay tôi đều phân biệt đúng sai rất rõ ràng. Cô có thể yên tâm ở lại đây cho đến khi tìm được một công việc và chỗ ở mới. Nhưng những gì cô vừa nói, tôi sẽ nghĩ thật kĩ, đừng để người ngoài nghe được, dù có là ai thì cũng khinh thường chị em ta thôi. Bây giờ nhà họ Sở đã phá sản rồi, chúng ta lại còn tranh giành nhau một người đàn ông, còn chưa kể là anh ấy đã là chồng tôi, bố của con tôi rồi. Cô có hiểu không?”
Một lúc sau Sở Kiều Kiều mới bình tĩnh lại và nhìn An Noãn Noãn: “Sao chị phải kích động như thế? Đương nhiên là tôi biết mình phải làm gì, nói gì, cái gì tôi nên làm và không nên làm rồi."
An Noãn Noãn cau mày, nhìn Sở Kiều Kiều: "Tôi không kích động mà chỉ nhắc nhở cô, có một số người, một số chuyện đã là quá khứ, thì chính là không thể quay lại được. Năm mười lăm tuổi cô gặp Cố Bắc Thần và phải lòng anh ấy có nghĩa là anh ấy không biết gì về điều đó, bởi vậy, hôm nay tôi sẽ trịnh trọng mà nhắc nhở cô, hãy từ bỏ cái người tên Cố Bắc Thần đó đi, chúng ta cũng sẽ bỏ qua những chuyện đã xảy ra trong quá khứ và vui vẻ làm chị em cả đời. Chúng ta đáng ra phải là một cặp chị em tốt, được hưởng một cuộc sống hạnh phúc khiến người ta phải ghen tị mới đúng, tôi không nghĩ lại bỏ lỡ quá nhiều thứ như vậy nữa, suy cho cùng cuộc đời cũng không dài như vậy."
“A~" Sở Kiều Kiều nhếch mép: “Tôi chỉ nói ra cảm xúc thật của mình thôi nhưng chị đừng quên người có tình ý với Cố Bắc Thần không chỉ có một mình Sở Kiều Kiều tôi đây đâu. Bây giờ anh ấy đã là anh rể tôi rồi thì tôi còn có thể làm gì khác ngoài buông tay chứ." Dứt lời, Sở Kiều Kiều khinh khỉnh nói tiếp: "Chị vẫn nên để ý đến đám phụ nữ vô tình mà lại hữu ý vây quanh Cố Bắc Thần đi, nói cho cùng, chắc chắn là tôi hiểu Cố Bắc Thần hơn chị nhiều đấy."
Nhìn mặt An Noãn Noãn biến sắc, Sở Kiều Kiều khẽ cong môi: "Dẫu sao thì chị cũng chỉ lọt vào mắt xanh của Cố Bắc Thần được có hơn một năm thôi mà. Tôi đã gặp anh ấy từ khi mới năm mười lăm tuổi và cho đến tận giờ phút này, tôi chưa bao giờ từ bỏ việc dõi theo anh ấy vì bất cứ lí do gì. Chưa bao giờ. Dù cho tôi có nghèo hèn không thể ngẩng đầu lên được hay thậm chí không có lấy một hột cơm để bỏ vào bụng, thì tôi vẫn không từ bỏ việc dõi theo anh ấy đâu."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-3401-neu-co-co-y-dinh-rinh-mo-chong-toi-thi-nhat-dinh-toi-se-khong-nuong-tay.html.]
An Noãn Noãn bình tĩnh lại rồi nhìn chằm chằm vào mắt Sở Kiều Kiều: “Cô nói như thế là có ý gì?”
Mê Truyện Dịch
“Không có gì, nghĩa trên mặt chữ thôi.” Sở Kiều Kiều cũng rất dửng dưng mà trả lời.
An Noãn Noãn tự nhủ trong lòng rằng không nên chấp nhặt với Sở Kiều Kiều, dù sao thì khi mới sinh được có hai ba ngày, thay vì ở một môi trường tốt đẹp thì cô ấy lại phải đi theo một kẻ chuyên đi ngoại tình, khó trách cả cốt cách và tính tình của cô cũng bị mưa dầm thấm lâu mà lây cái “phẩm chất tốt đẹp” của La Tây. Cô rất cảm thông cho chuyện này nhưng Sở Kiều Kiều mà có ý định rình rập chồng của cô thì cô cũng sẽ không nương tay đâu. Trước đây, cô không biết hai người là chị em ruột, dù có là vô tình hay cố ý thì cô vẫn còn có thể bỏ qua nhưng hiện tại cô ấy đã biết rõ bọn họ là chị em ruột, nếu cô ấy còn cố chấp như vậy thì cũng đừng trách cô vô tình.
An Noãn Noãn nhìn thời gian: "Tôi còn rất nhiều chuyện phải lo, tôi đi luôn đây, mấy ngày nữa cũng không rảnh sang thăm cô đâu. Đồ ăn thức uống tôi đều để tủ lạnh cho cô rồi đấy. Nếu có gì cần phải mua thì tôi có một ít tiền riêng đây, cũng không có nhiều, chỉ có mười nghìn tệ thôi, giờ tôi cho cô mượn trước, chờ sau này cô đi làm kiếm tiền rồi thì trả cho tôi. Nói cho cùng thì tôi không có nhiều tiền đến nỗi đè c.h.ế.t người như Cẩm Phong thế nên về mặt tài chính, tôi không thể hỗ trợ quá nhiều cho cô được."
Nói xong, An Noãn Noãn liền đặt một thẻ ngân hàng trên bàn cà phê và nhìn Sở Kiều Kiều: "Nếu đến năm sau mà cô vẫn không tìm được việc làm, thì cô phải ra nước ngoài sống cùng ông và bà nội đi!"