Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tổng Tài Cực Sủng Cô Vợ Nhỏ - Chương 339:1 Cô không đủ tư cách để nói yêu chồng tôi

Cập nhật lúc: 2025-06-30 06:57:25
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đã nhiều năm đối trọi gay gắt, ăn miếng trả miếng như vậy rồi, với thân phận và khoảng cách hiện tại giữa họ thế mà lại phải đối mặt với nhau trong tình huống như thế này làm An Noãn Noãn không biết phải nói gì, im lặng một lúc lâu rồi mới mở miệng nói: "Vậy sắp tới em định làm gì?"

Sở Kiều Kiều không hề nhìn vào mắt An Noãn Noãn mà nhẹ nhàng lắc đầu: "Tôi cũng không biết. Trong khoảng thời gian này, đầu óc tôi luôn ở trạng thái trống rỗng, hoàn toàn không biết rằng mình tồn tại có ý nghĩa gì?"

An Noãn Noãn nghĩ một chút rồi vỗ nhẹ vào mu bàn tay của Sở Kiều Kiều: "Không sao, trong khoảng thời gian này em ở đây đi, cứ bình an mà sống tiếp thôi. Sự tồn tại của em đương nhiên là rất ý nghĩa, ví như em có thể làm lại từ đầu, trước hết là tìm một công việc an nhàn, lương không cao cũng được, chỉ cần đủ để em trang trải cuộc sống là tốt rồi, sau đó thì tính đến một tình yêu lâu bền, yên ấm rồi kết hôn, sinh con. Đó đều là những hạnh phúc rất đơn thuần của mỗi người mà?"

Sở Kiều Kiều cười rất ảm đạm: "Thật sao? Nhưng những hạnh phúc giản đơn mà chị nói với tôi từ lâu đã không còn ý nghĩa gì nữa, tôi cũng không còn có thể có được chúng nữa rồi~" Sở Kiều Kiều nhìn An Noãn Noãn, hơi nhíu mày: "Mấy ngày vừa rồi chị đã phải chịu nhiều vất vả rồi. Chị không cần phải lo lắng gì thêm cho tôi nữa đâu. Chết vài lần rồi cũng quen thôi, cứ để tôi được yên tĩnh đi."

Mê Truyện Dịch

An Noãn Noãn nói rằng mấy ngày vừa rồi cô không có thời gian tới thăm Sở Kiều Kiều, tất nhiên cũng là để cô ấy có thời gian ở một mình và có một không gian yên tĩnh, nhưng cô chỉ không hiểu, tại sao hiện tại Sở Kiều Kiều lại có thể bi quan đến vậy chứ? Năm cô mới có mười mấy tuổi đầu đã rời khỏi nhà họ Sở và cắt đứt mọi liên lạc. Cô không có một người cha quyền lực, không có mẹ và lại càng không có tiền, những thứ cô vốn được sở hữu đều đã đi vào quên lãng, khi ấy chính cô cũng nghĩ rằng mình chỉ là cháu của một người giúp việc.

Thế mà cô lại càng không từ bỏ việc theo đuổi một cuộc sống tốt đẹp hơn? Nhưng chuyện gì đã xảy ra với Sở Kiều Kiều? Ngay cả khi Sở Hoàn và “Thiên chi kiều tử” gặp tai nạn, cô ấy cũng không hề sa sút đến vậy!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-3391-co-khong-du-tu-cach-de-noi-yeu-chong-toi.html.]

Lần duy nhất An Noãn Noãn nhìn thấy sự tuyệt vọng và suy sụp trong mắt Sở Kiều Kiều là khi cô ấy biết rằng họ là một cặp song sinh, ngay sau ngày bọn họ được ra đời thì hôm sau Sở Kiều Kiều đã bị La Tây đánh tráo, nhưng lần đó cũng không sa sút đến như vậy!

Lẽ nào cô ấy thật lòng yêu Cẩm Phong?

Nhưng nếu là như vậy, tại sao Cẩm Phong lại đối xử với Sở Kiều Kiều như thế? Không phải anh ta đã thề chắc như đinh đóng cột là sẽ bảo vệ Sở Kiều Kiều sao? Rồi tại sao lại đi kết hôn với người khác? Đây là điều An Noãn Noãn cảm thấy thắc mắc và khó hiểu nhất.

An Noãn Noãn nghiến răng nghiến lợi mà hỏi: "Kiều Kiều, chẳng lẽ Cẩm Phong không nói năng câu nào đã lấy người khác sao?"

Sở Kiều Kiều cau mày, suy nghĩ hồi lâu mới nói: "Anh ấy có thể nói gì được đây? Tình nhân của bố anh ấy có với ông ta một đứa con, lớn hơn Cẩm Phong mấy tuổi. Bố Cẩm Phong thấy anh ấy luôn ở Hải Thành mà không về Hong Kong liền trắng trợn mà đem đứa con riêng ấy về làm giám đốc điều hành cấp cao của tập đoàn J, có ý đào tạo anh ta trở thành người thừa kế nên đã làm bà Cẩm điên tiết. Thế là bà ta bay thẳng đến Hải Thành, làm đủ thứ, từ nói ngon nói ngọt đến đe dọa anh ấy. Cuối cùng thì tôi cũng không biết bà ta đã nói gì với Cẩm Phong, sau khi giải quyết xong đống rắc rối của mình, anh ấy không nói gì mà yêu cầu chia tay. Chuyện là vậy đó."

"Vậy em có yêu anh ta không?" An Noãn Noãn dò xét.

Loading...