An Noãn Noãn trực tiếp mang Sở Kiều Kiều như một con rối đi xuống, bà mập cắn hạt dưa, chặn đường bọn họ nhổ vỏ hạt dưa ra: "Làm sao có thể bỏ đi như thế này? Tết Nguyên Đán làm gì có người đế thuê phòng ở? Nhà của tôi không phải là sẽ trống không một hai tháng sao."
Sở Kiều Kiều yếu ớt nói: "Tháng này tôi đã trả tiền thuê nhà, chỉ sống có mấy ngày..."
Bà béo khinh khỉnh nói: "Mới có mấy ngày? Cô nói nghe nhẹ nhàng quá. Tôi tính tiền nhà người khác ít nhất ba tháng tiền nhà. Cô thì tốt rồi. Khi ở, tôi đã nói rằng ở tháng nào trả tháng đó. Được rồi, tôi thấy cô là cô gái trông cũng rất xinh, chắc kiếm tiền cũng dễ, đến tết rồi cô nói đi là đi vậy bà đây tìm khách thuê ở đâu?"
An Noãn Noãn nhướn mày hỏi Sở Kiều Kiều: "Một tháng tiền thuê nhà là bao nhiêu?"
“Hai trăm.” Sở Kiều Kiều nói nhỏ.
An Noãn Noãn nhìn bà mập: "Bà chủ nhà, cháu vừa đưa cho dì 200 tệ. Là một tháng tiền nhà, tháng này cô ấy cũng chỉ sống được mấy ngày. Dì sao lại không biết tính toán vậy."
Bà béo tức giận đến phát run: "Cô đừng ngậm m.á.u phun người, để tôi nói cho cô biết, cô đưa cho lão nương hai trăm tệ khi nào, có biên nhận không? Hả?"
Này, An Noãn Noãn âm thầm thở dài, xem ra hôm nay gặp phải người đàn bà chanh chua không nói đạo lý rồi.
Khương Vân Phong đặt An Noãn Noãn và Sở Kiều Kiều phía sau, đứng trước mặt bà béo, lấy giấy thông hành đặc biệt ra: "Bà cô này, bây giờ có muốn cùng chúng tôi đến đồn cảnh sát bên cạnh không?"
Cô béo ưỡn thẳng ngực: "Tại sao phải đến đồn cảnh sát, tôi không phạm luật."
"Bà tống tiền khách thuê, chặn các bộ phận liên quan xử lý vụ việc, thu tiền hối lộ. Đây có phải là tranh chấp không?"
Bà mập nghe đến sưng cả mắt, vòng vo xoay chuyển đẩy cửa ra: "Đi đi, đi đi, đừng chậm trễ lão nương chơi mạt chược, còn hù dọa ai a ~ hừ."
An Noãn Noãn trực tiếp đưa Sở Kiều Kiều về nhà của cô ở Vịnh Ngân Hà, dọc đường không hỏi Sở Kiều Kiều đã xảy ra chuyện gì, cô biết mình có hỏi Sở Kiều Kiều cũng không nói, bây giờ để cho cô ấy không tự trách móc bản thân sau đó hãy nói chuyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-3381-chi-em-tam-su.html.]
Lần này trên đường về Vịnh Ngân Hà, nhà họ Cố gần như gọi điện muốn nổ tung thoại của An Noãn Noãn và Khương Vân Phong, họ liên tục thúc giục cô về nhà, và Sở Kiều Kiều đã nghe thấy tất cả.
Mê Truyện Dịch
Vịnh Ngân Hà đã lâu không có người ở, nhưng cứ vài ngày lại được quét dọn nên vẫn rất sạch sẽ, vốn dĩ An Noãn Noãn dự định sang năm sẽ để Triệu Tử Khanh sống ở đó, để cho Văn Tinh Tinh và Mạc Thành Phi có không gian để hòa hợp. Nhưng bây giờ Sở Kiều Kiều lại gặp phải chuyện này.
Đi ngang qua một nhà hàng, An Noãn Noãn quay mặt lại hỏi Sở Kiều Kiều ăn gì, Sở Kiều Kiều vô cảm lắc đầu: "Không ăn ~"
An Noãn Noãn nhíu mày bắt tay cô ta: "Đừng có cố chấp như vậy? Chị nóng lòng muốn trở về xem đứa nhỏ, để Tiểu Vương gọi món cho em, được không?"
“Cô sắp xếp đi!” Sở Kiều Kiều rũ đầu nói.
Mấy ngày tới, An Noãn Noãn vừa phải bận rộn chuẩn bị yến tiệc ở nhà vừa lo cho hai con trai b.ú sữa mẹ, thực sự rất bận rộn, nhưng Sở Kiều Kiều ở bên này, mỗi ngày đều phải tranh thủ đến xem tình hình. Và đem đồ ăn thức uống qua.
Ngày này chỉ còn hai ngày nữa là đến giao thừa toàn bộ 'Xưởng thủ công Văn An' đã nghỉ phép cuối năm.Văn Tinh Tinh gần nhà, có thể về nhà bất cứ lúc nào. Suốt ngày lái xe của An Noãn Noãn cũng thuận tiện. Triệu Tử Khanh thì đã đặt vé trước đó vài tuần.
An Noãn Noãn nghe nói vé máy bay của Triệu Tử Khanh là muốn đi khắp nơi, cô gái đó luôn khiến cho người ta có cảm giác cô ấy không có gia đình, mùa lễ hội nào cô ấy cũng không vội vàng về nhà gặp cha mẹ, giống như là mũi tên đi đến bất cứ đâu.
An Noãn Noãn chạy tới nhà Văn Tinh Tinh, ngăn Triệu Tử Khanh lại: "Nếu trước mắt cậu không vội rời đi! Dù sao cậu cũng không muốn về nhà, cứ ăn Tết ở nhà chúng mình, sau đêm giao thừa thì đi du lịch.
Tất nhiên Văn Tinh Tinh biết rằng vào ngày thứ 30, các đồng đội và người nhà của Cố Bắc Thần không thể về quê được sẽ đoàn tụ tại gia đình nhà họ Cố, năm nay Mạc Thành Phi cũng không về nhà. Văn Tinh Tinh cũng định chưa về. Mùng ba tết đem Mạc Thành Phi về quê ra mắt bố mẹ.
Triệu Tử Khanh thu xếp xong vali: "Không đoàn tụ ở nhà các cậu nữa. Các ngươi đều là quân nhân. Mình đang tranh thủ tận hưởng cuộc sống."
Văn Tinh Tinh và An Noãn Noãn thất bại trong việc bàn bạc kế hoạch. Họ muốn giữ Triệu Tử Khanh và xem liệu người phụ nữ này có thể phù hợp với đồng đội của Cố Bắc Thần hay không. Nhưng cô gái này rất thông minh. Biết rằng họ muốn bán bạn vì vinh quang, mới không để cho họ làm những việc như này.