Trong căn phòng ấm áp, người phụ nữ mặc một bộ quần áo ở nhà bằng vải bông màu oải hương, khuôn mặt trắng nõn dưới mái tóc ngắn có chút tơ máu, đôi mắt trong veo vẫn sáng ngời, lông mày chau lại nhìn hai người con trai đang gặm ngón tay!
Sau khi nghe thấy tiếng đẩy cửa và giọng nói của Cố Bắc Thần, An Noãn Noãn chậm rãi quay đầu lại, Cố Bắc Thần đang đứng ở cửa nhìn ba người họ, An Noãn Noãn cũng nhìn về phía người đàn ông đang vội vội vàng vàng, bộ dáng phong trần mệt mỏi thật sự đau lòng cho anh ấy!
Nếu như, cô và các con mình ở Hải Thành, vậy thì anh sẽ không phải quay lại sau hai tuần làm việc, anh ấy sẽ không phải ngồi máy bay, không phải lái xe từ sân bay về nhà.
Mê Truyện Dịch
An Noãn Noãn âm thầm thở dài trong lòng, quá khứ cũng không phải chỉ có lão gia tử và bố chồng sai, bản thân cũng có nguyên nhân, có phải hiện tại cô có hơi quá đáng không?
Thực ra, hai nơi ở riêng, người bị dày vò chính là Cố Bắc Thần!
Cố Bắc Thần mím chặt môi, sau khi dùng chân đóng cửa lại, tiến lên trước một bước dài, ngồi trước mặt An Noãn Noãn, cúi đầu đặt lên môi cô một nụ hôn: "Noãn Noãn, em khá hơn nhiều chưa?"
An Noãn Noãn mím môi dưới: “Ừm, đã tái khám rồi, hồi phục rất tốt!” Vừa dứt lời, cô đưa tay lên sờ cằm Cố Bắc Thần: “Haha, hôm nay cạo râu sạch sẽ rồi! Mau qua đây nhìn đứa bảo bối đi, có lớn lên nhiều không?"
Cố Bắc Thần trực tiếp cởi áo khoác quân đội ném xuống thảm, nằm ở trên giường, cơ thể vừa vặn vượt qua người của An Noãn Noãn, nhưng anh lại nằm sấp xuống, cố gắng không để cho mình đè lên bụng và cơ thể An Noãn Noãn, một tay giữ lấy đầu giường, một tay trêu chọc hai cậu con trai: "Con trai, con nhớ bố không? Hả" Cúi đầu chọc chọc ngón tay hai đứa, trên mặt con trai phun nước bọt bì bõm i a, “chụt, chụt” hôn vào hai cái miệng!
An Noãn Noãn xoa nhẹ đầu Cố Bắc Thần: "Có cảm thấy con trai lớn lên nhiều không?"
“Ừ, lớn lên rất nhiều!” Khi lời nói vừa rơi xuống, Cố Bắc Thần nâng mắt lên nhìn An Noãn Noãn, ánh mắt rơi lên n.g.ự.c cô, khóe môi nhếch lên, giơ tay chỉ vào rất chính xác: "Ở đây làm sao vậy?"
An Noãn Noãn cũng không nghĩ nhiều, cô phủi tay của Cố Bắc Thần ra, hai má hơi đỏ lên: "Ya, cái đồ xấu xa nhà anh, đây là vừa mới cho hai đứa nó ăn mà ~"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-3332-hai-noi-o-rieng-kho-chinh-la-anh.html.]
"Ừng ực ~" Yết hầu của Cố Bắc Thần cuộn lại vài cái, đôi mắt đen cứ nhìn chằm chằm vào n.g.ự.c của An Noãn Noãn, hình như trong chỗ đó của cô có thứ gì đó vẫn đang tràn ra.
Cố Bắc Thần khẽ nhíu mày, chẳng lẽ sữa của nha đầu thối này nhiều như vậy sao? Hai tên nhóc thối trắng trẻo mập mạp đều ăn cũng không hết sao?
Có điều sự thật là, An Noãn Noãn lúc này thật sự vô cùng không thoải mái, vừa nãy sau khi hai đứa nhỏ uống sữa bột xong, v.ú nuôi mới bế chúng qua để cô cho bú, căn bản là chơi với con trai một lúc chứ ăn không nhiều, hiện tại n.g.ự.c căng ra và rất đau, đều chảy ra ngoài, nhưng Cố Bắc Thần ở đây cô lại không thể giải quyết tốt được, muốn bế đứa trẻ lên cho ăn một chút, vừa nãy vẫn chưa ăn no!
An Noãn Noãn nhìn thấy đôi mắt sâu thẳm của Cố Bắc Thần đang nhìn chằm chằm vào cô, liền đẩy mặt anh đi: “Anh đứng dậy, bế đứa lão nhị ra chơi một lúc đi, em sẽ cho Đại Bảo ăn, vừa nãy vẫn chưa ăn no!
Chà, tốt rồi, Cố Bắc Thần vẫn chưa nhìn thấy An Noãn Noãn cho con trai ăn trước mặt mình! Những lần trước, lần nào cũng đều trốn tránh không cho anh xem.
Có người tỏ vẻ rất nghe lời, bế Nhị Bảo lên: "Được rồi, em cho Đại Bảo ăn trước đi, anh bế đứa nhỏ này chơi một lát!"
"Bế cho tốt, bế nhẹ nhàng một chút, giống như em nè, hiện tại chúng vẫn còn quá nhỏ, không được bế quá cao."
Nhưng cậu con trai có vẻ không đói, ăn vài ngụm liền không ăn nữa, ngửa đầu nhìn bố phun ra bong bóng!
An Noãn Noãn khó chịu, đành phải cầm lấy miếng vài bông màu hồng ở bên cạnh lau cho mình, hiện tại càng khó chịu cũng thôi đi, cái gì kia vẫn không ngừng chảy xuống, An Noãn Noãn muốn đập vào tường.
Cố Bắc Thần nhếch khóe môi: "Noãn Noãn, hay là, để chồng giúp em!"