Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tổng Tài Cực Sủng Cô Vợ Nhỏ - Chương 330:2 Hai đứa con trai làm cho Cố Soái choáng váng

Cập nhật lúc: 2025-06-30 06:56:45
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“...” Y tá còn có thể nói gì nữa, chỉ đành nhịn cười, làm việc của mình. Ngược lại Từ Phượng Chi không vui vẻ, vỗ vào người Cố Bắc Thần: “Xấu chỗ nào chứ? Không xấu tí gì cả. Lúc con sinh ra mới gọi là tên xấu xí đó. Quả thực là nhăn nhúm y như ông cụ non vậy. Xấu c.h.ế.t đi được.”

“Hì.” Y tá và chủ nhiệm vừa bước vào cười thàng tiếng rồi. Cố Bắc Thần ngượng ngùng xoa mũi rồi cúi đầu tiếp tục chơi đùa cùng con trai.

Đột nhiên, Cố Bắc Thần nhìn về phía chủ nhiệm: “Chủ nhiệm, Noãn Noãn bây giờ như thế nào rồi? Tôi có thể ở bên cạnh cô ấy chưa?”

Chủ nhiệm đó nhìn Từ Phượng Chi. Từ Phượng Chi biết lòng con trai mình lúc này không hề ở chỗ này. Dù sao anh ở đây cũng không giúp được gì lại còn nói cháu nội bà ấy xấu xí nữa. Bà ấy khoát tay: “Để nó đi đi.”

Trong phòng giám sát của phòng sinh, An Noãn Noãn nằm trên giường bệnh như đang ngủ. Toàn thân cô cắm rất nhiều ống dẫn. Bên cạnh là mấy người y tá tận tâm chăm sóc.

Người nào đó kéo một cái ghế to ngồi xuống bên giường bệnh. Cánh tay to lớn của anh cầm lấy bàn tay nhỏ bé không bị cắm ống dẫn của cô nắm chặt trong lòng bàn tay xoa đi xoa lại rồi lại cúi đầu đặt tay cô lên môi hôn nhẹ: “Noãn Noãn.”

Mê Truyện Dịch

Thấy cô nhắm mắt lại không có phản ứng gì, Cố Bắc Thần hơi nhíu máy, nhướn người vén tóc mái và vài sợi tóc ra sau rồi cúi đầu hôn lên trán cô: “Cục cưng, cảm ơn em.”

Người nào đó hoàn toàn không để ý đến y tá ở bên cạnh mà cúi đầu xuống tiếp tục hôn lên sống mũi của An Noãn Noãn: “Cục cưng, vất vả rồi.”

Y tá nhìn tới mức mặt đỏ tim đập nhưng lại không dám ngăn cản hành vi của quân trưởng, nhưng lại lo lắng Cố Bắc Thần sắp hôn lên môi của An Noãn Noãn. Dù sao miệng cô đang cắm ống thở.

Cũng may, giây sau, Cố Bắc Thần ngồi thẳng lên cầm tay An Noãn Noãn quyến luyến không rời nhét vào trong chăn. Đắp lại góc chăn cho cô rồi cứ im lặng như vậy mà nhìn cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-3302-hai-dua-con-trai-lam-cho-co-soai-choang-vang.html.]

Hai người y tá chăm sóc cho An Noãn Noãn nhìn nhau rồi dè dặt nói: “Cố Soái, hay là anh đi đến phòng bệnh nghỉ ngơi đi. Chị dâu tỉnh dậy rồi chúng tôi sẽ báo cho anh.”

“Không cần tôi ở đây, bên cạnh cô ấy, chờ cô ấy tỉnh lại.” Sau khi Cố Bắc Thần dứt lời thì hai người y tá nhún nhún vai: “Vậy cũng được.”

Hai người y tá ở sau âm thầm lẩm bẩm: “Ngưỡng mộ chị dâu thật. Kiểu người đàn ông tài ba như Cố Soái vậy mà lại đối xử với vợ mình tốt như vậy.”

Người y tá còn lại cũng làm vẻ mặt bi ai gật đầu: “Đúng thế. Quả thực là ngưỡng mộ, ghen tỵ quá mà.”

Cố Bắc Thần ngồi trong phòng giám sát, các bác sĩ, y tá ra ra vào vào đều vui vẻ nói với anh: “Chúc mừng Cố Soái có được hai đứa con trai!”

Cố Bắc Thần đối với tiếng chúc mừng này tỏ ra vô cùng buồn bực. Nếu như là một trai một gái thì tốt biết bao. Nếu là con gái thì lớn lên chắc chắn sẽ đẹp và dễ thương giống như Noãn Noãn nhà anh vậy.

Nhưng một giây sau, người nào đó nhìn người phụ nữ mặt mày nhợt nhạt nằm trên giường bệnh thì trong lòng càng thắt lại. Được rồi. Hai đứa con trai thì hai đứa con trai đi. Tránh cho sinh một đứa con gái đáng yêu như Noãn Noãn nhà anh rồi lớn lên gả cho người khác lại phải chịu cái tội sinh con này. Anh không nỡ đâu.

Nghĩ vậy, người nào đó dường như cảm thấy hai đứa con trai hình như là rất tốt.

An Noãn Noãn quán sát xong không có chuyện gì thì được chuyển về phòng bệnh. Lúc cô hoàn toàn tỉnh là hai tiếng đồng hồ sau.

Trong phòng bệnh vô cùng yên tĩnh. An Noãn Noãn vừa muốn nhấc tay thì nhận ra một tay mình đang cắm kim. Mà cánh tay còn lại lại nặng đến mức không nhấc lên nổi. Cánh tay bị ai đó nắm chặt. Cô chầm chậm quay mặt lại thì thấy Cố Bắc Thần nằm ghé vào mép giường ngủ. Nhưng trên miệng vẫn hơi nhếch lên.

Bây giờ đã là buổi trưa rồi. Lúc này An Noãn Noãn mới hiểu ra. Cố Bắc Thần đã quay về rồi. Nhìn quầng thâm dưới mắt của anh thì biết chắc chắn là rất lâu rồi anh chưa nghỉ ngơi.

Loading...