Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tổng Tài Cực Sủng Cô Vợ Nhỏ - Chương 330:1 Hai đứa con trai làm cho Cố Soái choáng váng

Cập nhật lúc: 2025-06-30 06:56:42
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Chúc mừng Cố Soái, là hai bé trai. Đứa này nặng ba cân tám.” Y tá vui vẻ nói.

Một cô y tá khác cũng tiến lên trước một bước: “Chúc mừng Cố Soái. Đứa này là em trai, nhẹ hơn anh trai chút, nặng ba cân tư.”

Cố Bắc Thần nghe thấy giọng nói vui mừng của y tá, híp mắt nhìn hai tên tiểu tử thối được bao bọc trong chăn rồi định đưa tay ra nhưng vẫn rụt lại. Không biết bế thế nào cho đúng.

Ngã rồi thì phải làm sao đây? Mặc dù là hai thằng cu nhưng người nào đó cũng rất vui mừng.

Lúc này, Từ Phượng Chi mới phản ứng lại, đẩy con trai rồi đưa tay ra: “Nào đến đây để bà nội bế.”

Sau khi Từ Phượng Chi dè dặt đón lấy, Cố Bắc Thần mới đưa tay ra nhìn về phía y tá: “Đứa này đưa cho tôi đi.” Giọng nói có hơi run rẩy căng thẳng.

Cũng nhiều năm rồi Từ Phượng Chi không bế đứa trẻ nào nhỏ bé như vậy, lại cộng thêm vừa thăng chức làm bà nội, bà ôm đứa bé trong tay cũng có chút khẩn trương.

Y tá trưởng và chủ nhiệm khoa sản vừa ra khỏi phòng phẫu thuật thấy cảnh tưởng này cũng phì cười.

Chủ nhiệm tiến lên trước: “Cố Soái, Cố phu nhân, chúc mừng, chúc mừng.”

Cố Bắc Thần không vui nói: “Chúc mừng gì mà chúc mừng. Hai tên tiểu tử thối, như thế nào lại không đỡ đẻ ra một đứa con gái cho bổn soái chứ!”

“Hả.” Chủ nhiệm cũng cạn lời rồi.

Từ Phượng Chi trừng mắt nhìn Cố Bắc Thần: “Đứa trẻ này con nói chuyện kiểu gì vậy?”

Chủ nhiệm cười nói: “Không sao. Cố Soái nhất thời bị hai đứa con trai đập phải, hơi choáng váng tí thôi. Ha ha.”

Nhìn Cố Bắc Thần bế đứa bé trong tay khiến người ta lo lắng không thôi. Chủ nhiệm lắc đầu nhìn về phía y tá trưởng: “Tiểu Vương, cô vẫn nên bế đứa bé trong lòng Cố Soái và trong lòng phu nhân đến phòng bệnh đi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-3301-hai-dua-con-trai-lam-cho-co-soai-choang-vang.html.]

Mê Truyện Dịch

Chủ nhiệm khoa sản này và Cố Bắc Thần cũng xem như hiểu rõ nhau. Nhìn Cố Bắc Thần bị hai đứa con làm cho choáng váng thì buồn cười: “Cố Soái, anh như vậy chắc không phải là thật sự bị hai đứa con trai làm cho choáng váng chứ?”

Cố Bắc Thần hơi nhíu mày, đột nhiên bước bước lớn đi qua chủ nhiệm xông vào trong phòng sinh...

Giây sau, chủ nhiệm mới phản ứng lại, dùng một tay kéo Cố Bắc Thần lại: “Ấy ấy ấy, Cố Soái, bây giờ anh vẫn chưa thể vào trong được. Bên trong còn đang khâu lại vết mổ cho cô vợ nhỏ của anh...”

Chủ nhiệm vẫn không thể ngăn nổi Cố Bắc Thần. Người đó buồn bực đẩy tay của chủ nhiệm ra, khoát tay: “Tôi ở bên cạnh xem.”

Chủ nhiệm chỉ đành lại đi theo Cố Bắc Thần vào trong phòng phẫu thuật, thấp giọng nói: “Cố Soái, chúng ta chờ ở bên ngoài đi. Bên trong là phòng vô khuẩn. Thật sự không thể vào trong được.”

Cố Bắc Thần tức giận trừng mắt với chủ nhiệm gật đầu: “Được.”

Trong phòng sinh lúc này, An Noãn Noãn im lặng như đang ngủ nằm trên bàn phẫu thuật. Bác sĩ phẫu thuật đang khâu lại vết mổ cho cô. Trên trán thấm đầy mồ hôi. Người trợ lý bên cạnh không ngừng lau mồ hôi trên trán.

Chủ nhiệm bên cạnh nhìn qua có vẻ cũng rất mệt rồi. Cô vỗ vai của Cố Bắc Thần, thấp giọng nói: “Cố Soái, anh tới đây chút.”

Cánh cửa ở gian ngoài, cách phòng phẫu thuật vô khuẩn hơi xa sẽ không làm ảnh hưởng đến việc bác sĩ khâu lại vết thương.

Chủ nhiệm nói: “Cố Soái, cô vợ nhỏ này của anh phỏng chừng phải chờ trong phòng giám sát của khoa sản 3 tiếng liền. Không lẽ anh định cứ đứng ở chỗ này sao? Không tới phòng bệnh xem con trai sao? Sắp xếp chút sao?”

Bây giờ, Cố Bắc Thần mới dùng sức chớp mắt. Đột nhiên anh giống như nghĩ đến chuyện gì đó: “Noãn Noãn có cần truyền m.á.u không?” Đây vẫn luôn là chuyện anh lo lắng nhất. Sao lại quên chuyện này được?

“Không cần, không cần. Lúc phu nhân đưa cô vợ nhỏ của anh tới, làm kiểm tra xong là trực tiếp vào phòng sinh luôn. Gần như không chảy m.á.u mấy. Cái này anh yên tâm đi.”

Trong phòng bệnh, Từ Phượng Chi và hai người chăm sóc đặc biệt đặt em bé trong nôi rồi trêu chọc đứa bé. Lúc này ngẩng đầu lên thấy Cố Bắc Thần vội vã đi vào. Từ Phượng Chi nhíu mày: “Con đi đâu vậy? Sao bây giờ mới tới? Hai người giúp việc bình thường mà con tìm đâu?”

“Con để Khương Vân Phong đi đón rồi. Lập tức sẽ qua ngay.” Cố Bắc Thần dứt lời thì khom người trừng mắt với hai đứa bé trong nôi. Một đôi mắt to hẹp dài trừng to nhìn hai đôi mắt nhỏ bé. Một lúc lâu sau, người đó mới trầm giọng nói: “Một đứa so với một đứa đều xấu...”

Loading...