Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tổng Tài Cực Sủng Cô Vợ Nhỏ - Chương 326:1 Noãn Noãn của anh an toàn

Cập nhật lúc: 2025-06-30 06:56:23
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi Thang Mễ ở tầng 1 phản ứng lại thì liền ra sức kêu cứu nhưng người ở bên ngoài căn bản không thể lại gần cửa tiệm. Ngọn lửa cháy quá lớn mà Thang Mễ cũng không thể ra ngoài được. Xung quanh cô ta toàn là lửa và khói. Phía trước cửa hàng không to nhưng cô ta hoàn toàn không nhìn thấy lối ra.

Lúc cảnh sát và phòng cháy chữa cháy đến nơi, có người trong chốc lát đã nhận ra Mạnh Dĩnh Đào đã bị sặc đến mức người đầy khói bụi đang hét ở cửa định xông vào bên trong. Nhưng cô ta bị đám người xung quanh kéo lại: “Cô gái, cô không thể vào trong được. Ngọn lửa lớn như vậy mà cô tiến vào thì chỉ có đi chứ không có về đâu...”

“Đúng vậy cô gái...”

Mê Truyện Dịch

Cảnh sát quen với Mạnh Dĩnh Đào vội vã hỏi: “Cô Mạnh bên trong có mấy người?”

Mạnh Dĩnh Đào nói lớn: “Tôi cũng không biết nữa. Hôm nay rõ ràng tôi đã treo biển trên cửa tạm ngừng bán hàng rồi. Cơ thể tôi không được thoải mái, tôi nghỉ ngơi ở tầng hai. Sao lại có người ở bên trong chứ?”

Người cảnh sát đó vỗ vai của Mạnh Dĩnh Đào rồi nói với người đồng nghiệp ở đằng sau lưng: “Người này là thiếu tá Mạnh của đội đặc chủng. Mau đưa cô ấy đi nghỉ ngơi trước đi. Tôi vào trong cứu người.” Người đó vừa mới nói xong thì đội phòng cháy chữa cháy đã tới rồi.

Lúc Thang Mễ được đưa ra ngoài thì mặt mũi đã bị thiêu tới mức hoàn toàn thay đổi, hôn mê bất tỉnh. Xe cứu hộ trực tiếp đưa cô ta đến bệnh viện ở gần đó.

Phóng viên đô thị nhận được tin tức đã chạy tới hiện trường rồi phỏng vấn đám người xung quanh và người chủ tiệm hoa. Ban đầu Mạnh Dĩnh Đào từ chối phỏng vấn. Sau đó phóng viên tụ tập ở cửa càng lúc càng nhiều, cô ta cũng chỉ trần thuật lại hậu quả do hoả hoạn tạo thành. Còn về nguyên nhân gây ra hoả hoạn vẫn còn phải đợi điều tra nữa. Bây giờ cô ta cũng không biết rõ tình hình.

Đối với cái người mặt mũi bị thiêu tới mức hoàn toàn thay đổi đó, Mạnh Dĩnh Đào thể hiện cô ta hoàn toàn không biết rõ. Cô ta hoàn toàn không quen biết gì người đó. Bởi vì phía trước cửa tiệm của cô ta đã treo biển tạm ngừng bán hàng rồi.

Cuối cùng Mạnh Dĩnh Đào đối diện với micro nói: “Phỏng chừng là khách hàng vào nhầm tiệm hoa...”

Rất nhanh đã có rất nhiều bài viết và đầu đề về vụ cháy lớn xảy ra bất thình lình trong ngày hôm nay. Cư dân mạng đã đào bới ra người chủ tiệm hoa là sĩ quan huấn luyện đặc chủng đã giải ngũ, còn là cháu gái tư lệnh của một quân khu lớn nào đó. Càng có một người phơi bày rằng người chủ tiệm hoa là thiếu phu nhân của gia đình nhà giàu nào đó trong Hải Thành. Chỉ là cô ấy quá khiêm tốn cho nên mãi không có ai biết đến cô ấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-3261-noan-noan-cua-anh-an-toan.html.]

Chưa đến hai tiếng thì lại có thêm chuyện bị vạch trần. Thân phận thật sự của người chủ tiệm hoa bị cháy vậy mà lại là vợ của Tổng giám đốc Đường Thần của tập đoàn Thịnh Đường giàu có nhất ở Hải Thành. Bài đăng này ngay lập tức chiếm được độ hot các diễn đàn và các bình luận chèn ép nội dung ban đầu của bài đăng chỉ trong vài phút.

Rất nhanh, trợ lý cao cấp của Đường Thần là Lý Hân gõ cửa đi vào: “Tổng giám đốc Đường, anh đã nhìn thấy chuyện trang web chính thức của công ty bị người ta mắng chửi ầm ĩ chưa?”

Đường Thần hơi nhíu ấn đường. Ánh mắt từ màn hình máy tính ngẩng lên: “Mắng chửi cái gì? Tôi chưa từng đi xem trang web.”

Lý Hân ấn mấy cái mở máy điện thoại ra rồi đưa qua cho Đường Thần: “Anh xem. Thế này phải làm sao đây? Có cần nén nó xuống không? Nhỡ đâu làm ảnh hưởng đến giá cổ phiếu ngày mai của Thịnh Đường, lão đổng sự trưởng chắc chắn sẽ nổi giận.”

Đường Thần trực tiếp nắm lấy điện thoại của Lý Hân rồi ném ra vào một bức tường: “Để ban công tác quần chúng ra mặt giải quyết. Một đám ăn hại. Trang web của công ty mình cũng có thể bị đám cư dân mạng não tàn đó bới móc nữa.”

Sau khi Đường Thần nổi giận thì anh ta mới nghĩ đến một chuyện. Mạnh Dĩnh Đào mở tiệm hoa sao anh ta lại không biết?

Đột nhiên, anh ta nghĩ ra điều gì đó. Ngày đó lúc gặp nhau ở nhà hàng, lúc cô ta nói chuyện của Thang Mễ dường như đã nói đến mấy chữ gác xép của tiệm hoa của cô ta.

Lý Hân thấy ông chủ đứng trước cửa sổ, chỉ có thể nhìn thấy làn khói chầm chậm. Rất lâu sau, Lý Hân mới dè dặt nói: “Tổng giám đốc Đường, điện thoại của tôi là điện thoại bàn thương vụ của công ty...”

Lúc này Đường Thần mới ý thức được điều gì đó. Anh ta quay người lấy một cái hộp điện thoại ném lên trên mặt bàn: “Dùng cái này trước đi.” Dứt lời, anh ta mới kìm nén lại cơn tức giận, ngẩng đầu nhìn chằm chằm Lý Hân: “Trong vòng một tiếng để ban công tác quần chúng nén tất cả mọi chuyện xuống cho tôi.”

“Vâng, tổng giám đốc Đường.”

Bệnh viện. Sau khi Mạnh Dĩnh Đào cùng cảnh sát đi qua đó, cô ta xác định rằng cô ta không quen biết người này. Mà Thang Mễ đã được cứu lại trừng mắt dữ tợn nhìn Mạnh Dĩnh Đào mặt mũi đầy bụi bặm. Nhưng Thang Mễ cũng không nói ra một câu nào, còn không dám báo họ tên thật của mình nữa. Mặc dù trước mắt cô ta chưa đến mức bị phát lệnh truy nã toàn cầu nhưng ở Hải Thành, nếu như để cảnh sát biết được cô ta là Thang Mễ đang tháo chạy thì phỏng chừng sẽ lập án trong vài phút.

Loading...