Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tổng Tài Cực Sủng Cô Vợ Nhỏ - Chương 323:1 Vợ chồng như người dưng nước lã.

Cập nhật lúc: 2025-06-30 06:56:09
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mạnh Dĩnh Đào bây giờ xem như lông phượng hoàng hoàn toàn rơi xuống rồi, trước mắt chuyện gấp nhất chính là muốn làm rõ chuyện của Mạnh Hạo. Cô ta cũng không dám đối nghịch với Đường Thần, giọng nói dịu xuống: "Xin lỗi, tôi nói lỡ lời rồi tổng giám đốc Đường. Tôi chỉ là lặp lại nguyên văn lời của Thang Mễ mà thôi!" Dứt lời, cô ta dường như mang theo nụ cười châm biếm liếc nhìn Đường Thần mặt đang tối lại: "Nếu như dựa theo logic của tôi mà nói, đây chính là họa mà cậu ba nhà họ Đường là anh gây nên."

Sự nhẫn lỗi của Mạnh Dĩnh Đào, muốn lôi kéo Đường Thần, chẳng qua chỉ là gấp gáp muốn giải quyết chuyện của Mạnh Hạo, trong lòng Đường Thần hiểu rất rõ.

Đường Thần chẳng muốn nói tiếp đề tài vô vị này với Mạnh Dĩnh Đào, lạnh nhạt nói: "Cô chuẩn bị trả lời Thang Mễ như thế nào?"

"Anh hy vọng tôi sẽ trả lời cô ta ra sao?" Mạnh Dĩnh Đào bình thản nói, con mắt còn không quên nhìn vẻ mặt của Đường Thần.

Mạnh Dĩnh Đào đã trải qua huấn luyện chuyên ngành của bộ đội đặc chủng, bất kể là phương diện nào, Thang Mễ cũng không phải là đối thủ của cô ta. Mà lúc này Đường Thần cũng không rõ 'người vợ' trên danh nghĩa này trong lòng rốt cuộc là đang dự định làm như thế nào?

Cô ta sẽ không có lòng tốt bỏ qua cho An Noãn và bọn trẻ. Năm đó hận An Noãn Noãn như vậy, vậy thì bây giờ khó khăn lắm mới có cơ hội trừng trị An Noãn Noãn, cô ta làm sao có thể bỏ qua.

Đường Thần nheo mắt lại: "Tôi bảo người bố trí kỹ càng, cô và Thang Mễ gặp mặt nhau, trực tiếp bắt cô ta là được. Sau đó sẽ là chuyện của cảnh sát, tôi đồng ý chuyện của cô sẽ có thể lo liệu được."

Trong lòng Mạnh Dĩnh Đào hiểu rõ, Đường Thần căm ghét cô tới cực điểm. Cho nên, từ khi cô bước vào cửa đến bây giờ, Đường Thần cũng không mời cô ngồi, nói chuyện cũng không thèm nhìn cô nói. Ánh mắt kia ghét bỏ cô biết bao nhiêu, nhưng như vậy thì sao chứ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-3231-vo-chong-nhu-nguoi-dung-nuoc-la.html.]

Đường Thần ở trong mắt của Mạnh Dĩnh Đào chẳng qua chỉ là người đi đường, cô cũng không quan tâm ánh mắt anh ta nhìn cô, chỉ là chuyện trước mắt anh ta có thể giải quyết là được rồi.

Giây lát, Mạnh Dĩnh Đào chớp lông mi, nhìn Đường Thần: "Anh nghĩ sự việc tốt như vậy? Bắt cô ta?"

"Lẽ nào cô muốn hợp tác với cô ta?" Đường Thần sau khi dứt lời, đứng dậy, khinh bỉ nhìn Mạnh Dĩnh Đào: "Mạnh Dĩnh Đào, đường đường là cháu gái của tư lệnh Mạnh, thiên kim của bộ trưởng Mạnh, cô làm sao lại thích làm mấy chiêu thấp hèn kia vậy..."

Mạnh Dĩnh Đào hai tay nắm chặt thành nắm đấm, xương khớp trắng bệch, nhìn Đường Thần một lúc lâu: "Ha ha ~" cười lên hai tiếng.

"Cô cười cái gì? Lẽ nào tôi nói sai sao?" Đường Thần nheo con mắt lại đi vòng qua bàn trà, đi tới trước mặt của Mạnh Dĩnh Đào, một bước đi lên, liếc nhìn cô ta, gằn từng chữ: "Nhà nước phí bỏ sức lực và tiền tại để nuôi dưỡng một người con gái vô liêm sỉ như cô."

Mạnh Dĩnh Đào nhíu mày thật chặt, nắm đ.ấ.m đưa lên mấy lần, cuối cùng lại buông tay xuống hai bên, hít một hơi ác khí vào: "Đường thiếu, tôi hôm nay không muốn cãi nhau với anh, cũng không muốn giải thích quá nhiều. Chúng ta cuối cùng là đi hai con đường khác nhau, nói nhiều như vậy anh cũng nghe không hiểu. Cho nên, chuyện này, coi như tôi chưa từng nói. Tôi sẽ cho Thang Mễ một câu trả lời hài lòng, ngược lại anh đừng quên đã đồng ý với điều kiện của tôi."

Đường Thần chỉ vào mũi của Mạnh Dĩnh Đào: "Mạnh Dĩnh Đào, cô nghe rõ cho tôi đây. Nếu còn dám gây sự tới Noãn Noãn và bọn trẻ, tôi không chỉ không giúp cô, ngược lại còn thêm lửa chuyện của bố cô, không tin. Cô thử xem."

Mê Truyện Dịch

Mạnh Dĩnh Đào theo thói quen ngạo mạn mặt mày giương lên, nhìn Đường Thần tựa cười mà không phải nói: "Tôi tin anh làm được."

Loading...