Tầng 15 của cao ốc Thịnh Đường vốn là nơi ăn uống giải trí, nhân viên nhà ăn cùng một khu, nhưng Đường Thần lại chọn một nhà hàng cách xa cao ốc Thịnh Đường để gặp mặt.
Mạnh Dĩnh Đào khi đến nhà hàng, có giám đốc đã đang đợi, dẫn cô ta trực tiếp tới phòng riêng của Đường Thần.
Sau khi gõ cửa, Đường Thần cũng không hề nhìn Mạnh Dĩnh Đào, ra hiệu bằng tay cho giám đốc, người đó liền lui ra, chậm rãi đóng cửa lại.
Đường Thần móc ra một bao thuốc, đặt trên miệng một điếu, két, một ngọn lửa màu xanh vọt ra, anh ta mạnh mẽ hít một hơi thuốc, chậm rãi nhả ra, khói thuốc bao phủ lấy khuôn mặt anh tuấn của anh ta. Từ vị trí của Mạnh Dĩnh Đào nhìn qua, dường như là không nhìn rõ thấy con mắt của anh ta.
"Nói đi." Đường Thần lấy điện thoại di động ra, lật tìm lấy ra tin nhắn mà Mạnh Dĩnh Đào gửi cho anh ta, để ở bàn.
Mạnh Dĩnh Đào cắn môi dưới, đi đến phía trước cửa sổ, đứng đối diện với cửa sổ, nhíu mày thật chặt, chậm rãi nói: "Tin nhắn kia là thật. Nhưng mà, cụ thể tôi muốn nói điều kiện với anh. Nếu như anh đồng ý rồi, tôi mới có thể nói cho anh biết tình hình cụ thể."
Đường Thần nhíu mày chặt lại: "Tôi làm sao tin cô đây?"
Mạnh Dĩnh Đào cắn dưới đầu lưỡi, chậm rãi quay người, lần đầu tiên nhìn thẳng vào mắt của Đường Thần: "Tôi cũng không biết làm thế nào anh mới có thể tin tưởng tôi nhưng có một điều tôi nói cho anh biết, anh tin hay không tin sự an nguy của An Noãn Noãn đều ở trong một ý nghĩ của anh."
Đường Thần căm ghét liếc nhìn Mạnh Dĩnh Đào: "Vậy cô nói ra xem, cô ấy có thể có nguy hiểm gì? Tôi rất tò mò, cô tại sao không đi tìm Cố Bắc Thần để bàn điều kiện mà lại là tôi?"
Mạnh Dĩnh Đào cũng khinh thường cong môi lên: "Điều kiện tôi muốn Cố Bắc Thần không cho được, còn anh tổng giám đốc Đường thì có thể."
Đường Thần biết Cố Bắc Thần và An Noãn Noãn hiện giờ đang ở Thượng Hải, an nguy hay không, từ khi Cố Bắc Thần trở về Thượng Hải, anh ta cũng không đi quan tâm đến tình hình bên kia nữa, mặt mày thu lại, tiếp tục châm một điếu thuốc, hít thuốc vào phả khói ra: "Nói xem điệu kiện của cô."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-3222-deu-boi-vi-an-noan-noan.html.]
Mạnh Dĩnh Đào nhìn Đường Thần, chắc chắn nói: "Giúp tôi tìm người thông quan mối quan hệ, điều tra chuyện của bố tôi. Nếu như là thật, tôi biết dùng tiền không giải quyết được. Nếu như sự việc có vấn đề, đó chính là chuyện của tôi."
Mạnh Dĩnh Đào nói xong, nhìn chằm chằm vào Đường Thần đang hút thuốc, đợi phản ứng của anh ta.
Lát sau, Đường Thần nhấn điếu thuốc trong tay vào gạt tàn thuốc, cầm bình trà lên rót chén trà, uống mấy ngụm. "Tôi đồng ý rồi, nói việc chính đi."
Mạnh Dĩnh Đào nói chuyện Thang Mễ lén vào Hải Thành và đầu đuôi cô ta tìm Mạnh Dĩnh Đào nói một lượt.
Đường Thần nghe xong, mí mắt giật giật, nhìn Mạnh Dĩnh Đào: "Cô, đồng ý hợp tác với cô ta?"
"Vẫn chưa." Mạnh Dĩnh Đào sau khi nói ra hai chữ này, con mắt ngước lên nhìn Đường Thần: "Nhưng, cô ta nói ba ngày sau đến tầng gác của cửa hàng hoa tìm tôi."
Mê Truyện Dịch
Đường Thần nheo mắt thật chặt, Thang Mễ, cô ta lại đúng là muốn quyết đi tới con đường không có lối về sao!
Đường Thần chậm rãi nhắm mắt lại, bóp chặt điếu thuốc đang hút trong tay, nói: "Rốt cuộc là cái gì khiến cho cô trở thành bộ dạng như bây giờ vậy?"
Mạnh Dĩnh Đào khinh thường nhếch khóe môi lên: "Đương nhiên là một chữ 'Tình', chung quy đều bởi vì An Noãn Noãn."
Đường Thần bỗng dưng mở mắt ra, trừng mắt nhìn Mạnh Dĩnh Đào, con mắt gần như là con d.a.o đỏ sắp bay ra: "Không có một chút liên quan nào đến Noãn Noãn."