Thư phòng của nhà họ Cố, Cố Bắc Thần và Vương Tranh nhìn Triệu Tử Khanh: "Chuyện này không được nói cho An Noãn Noãn. Chúng tôi đã sắp xếp mọi thứ xong hết rồi. Cô chỉ cần phối hợp tốt là được."
Triệu Tử Khanh ôm lấy máy chụp ảnh của mình, gật đầu: "Ừm ừm. Không nói. Tối qua tôi cũng không nói gì với An Noãn Noãn, chỉ nói mấy tên trộm vặt muốn cướp tiền, đúng lúc đó tôi không cầm ví, sau đó đã bị bắt đi, ha ha!" Triệu Tử Khanh nói xong, nhìn về phía Cố Bắc Thần: "Cố soái, tôi thông minh chứ!"
Cố Bắc Thần lạnh nhạt nhìn Triệu Tử Khanh: "Cũng được. Nhưng mà không bình tĩnh bằng An Noãn Noãn." An Noãn Noãn cũng không phải rất nhiều lần từng bị người của La Tây bắt đi sao. Mỗi lần tự mình đều có thể chạy trốn, Cố Bắc Thần thật sự có lúc cảm thấy người con gái này nếu như sớm quen biết cô mười mấy năm thì nhất định sẽ đào tạo cô thành một lính mũi nhọn của nữ bộ đội đặc chủng.
Triệu Tử khanh cạn lời lườm nguýt, "..."
Ba ngày sau, Cố Bắc Thần nhận được tin tức, ở trong thư phòng cùng Vương Tranh bàn bạc một chút kế hoạch của bọn họ.
Dưới lầu, Cố Bắc Thần không báo trước liền gọi dì Dương và chồng của bà ấy qua.
Cố Bắc Thần nhìn hai người ở trước mặt, giọng điệu nói chuyện như ngày thường, đưa qua một danh sách: "Hai người rất quen thuộc nơi này, dựa theo danh sách này mua một số đặc sản địa phương về đây. Noãn Noãn sắp sinh rồi, những thứ này nhất định phải chuẩn bị đầy đủ."
Dì Dương nhận lấy tờ danh sách: "Cậu chủ, bây giờ đi luôn sao?"
"Ừm. Bây giờ đi luôn, xe ở cửa, hai người lái đi."
Sau hai mươi phút dì Dương bọn họ rời đi, Vương Tranh đi vào nói: "Đại ca, xe đến rồi."
Cố Bắc Thần nhìn Từ Phượng Chi và An Noãn Noãn không hiểu vì sao: "Mẹ ơi, lấy đồ chuẩn bị sinh cần dùng mang lên đi xe đi ạ."
"Đi đâu?" An Noãn Noãn không hiểu hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-3211-hop-tac-vui-ve.html.]
"Về Hải Thành." Cố Bắc Thần nói hai từ này xong, ôm vào eo An Noãn Noãn, đi ra. Nói với hai người giúp việc mới ở trong nhà: "Hai người tạm thời ở đây trông nhà."
Một chiếc xe quân đội cỡ lớn đi nhanh ở trên đường nhựa vùng ngoại ô, sau hơn ba mươi phút lái xe đi vào một bệnh viện riêng biệt ở phía sau bệnh viện không quân.
Từ Phượng Chi và An Noãn Noãn kinh ngạc đồng thời nhìn về phía Cố Bắc Thần, Cố Bắc Thần hiểu rõ được suy nghĩ của hai người bọn họ: "Noãn Noãn ở đây chờ sinh."
An Noãn Noãn cau mày: "Nhưng em đã chuẩn bị ở bệnh Ái Lệ Ti xong hết rồi, hơn nữa bây giờ sinh con đều phải xem kết quả kiểm tra trước đó. Anh làm sao lại nghĩ gì làm lấy chứ."
Cố Bắc Thần nhìn thấy mặt của người phụ nữ có thai nào đó đỏ lên, nhíu mày, véo mũi của cô lắc lắc: "Đương nhiên là chịu ảnh hưởng em rồi." Dứt lời, liền xuống xe, đưa tay: "Để chồng ôm ba mẹ con xuống xe."
Mê Truyện Dịch
An Noãn Noãn chu mỏ: "Anh đỡ lấy em được rồi, bản thân anh cũng là người bị thương đấy!"
Từ Phượng Chi nhìn thấy con trai mặt dày lại không nói lý do gì đột nhiên đến bệnh viện không quân, nhất định con trai có sự suy xét. Cũng xuống xe, kéo con trai qua một bên, xoa xoa cánh tay của An Noãn Noãn: "Con cách xa Noãn Noãn một chút, đồ mặt dày."
Bỗng nhiên, An Noãn Noãn nhìn Cố Bắc Thần: "Haiz? Em đã bảo Hàn Tử Mặc chuẩn bị cho em loại m.á.u Rh rồi, anh làm như này ngộ nhỡ..."
"Không có ngộ nhỡ, hai bên đều chuẩn bị rồi. Cần dùng thì dùng. Chúng ta đến lúc đó không dùng đến, bọn họ tự mình giữ lại cũng có thể dùng."
Cố Bắc Thần thấy người phụ nữ có thai vẫn cứ băn khoăn mặt không nhúc nhích, nhìn thấy có người ra nghênh đón: "Viện trưởng Đổng, đã sắp xếp xong xuôi hết chưa?"
Một vị bác sĩ quân y khoảng 50 tuổi, gật đầu cười: "Đương nhiên đều sắp xếp xong rồi, quân đoàn trưởng Cố mời đi bên này!"
Viện trưởng Đổng bảo mấy bác sĩ y tá khác: "Giúp quân đoàn Trưởng mang đồ lên phòng bệnh."