Lúc này An Noãn Noãn đang dán sát vào người đàn ông nào đó, vốn dĩ An Noãn Noãn sẽ đỡ Cố Bắc Thần vào trong phòng tắm để rửa mặt thôi, nhưng Cố Bắc Thần nói mấy ngày nay anh không tắm, người sắp bị mốc nên An Noãn Noãn phải tắm rửa cho anh, An Noãn Noãn làm sao làm việc như thế, cuối cùng sau khi hai người thảo luận xong, kết quả là An Noãn Noãn dùng nước nóng lau người cho nhà đại thiếu gia nhà họ Cố trước.
Lúc này, cơ thể của Cố Bắc Thần đã gần được lau sạch, nút thắt trên áo bệnh nhận chưa được buộc lại làm lộ phần ngực, còn An Noãn Noãn đang cúi xuống và lau hai chân dài của Cố Bắc Thần, đôi mắt của cô lại không được nhìn lung tung cho nên cô rất cẳng thẳng, trán và mũi lấm tấm mồ hôi, hai má ửng đỏ như hai quả đào chín, sự xâm nhập đột ngột của Cố Bối Bối khiến An Noãn Noãn suýt nữa thì lảo đảo ngồi vào trong chậu nước bên cạnh.
Cố Bối Bối biết lúc này ánh mắt của người nào đó như đang muốn g.i.ế.c mình, vì vậy cô ấy rất tự nhiên xem nhẹ sự tồn tại của Cố Bắc Thần, nhìn An Noãn Noãn đang lúng túng: "Này! Chị là chị dâu của tôi đúng không? Tôi là Cố Bối Bối, em gái của chồng chị, là em chồng của chị đấy."
An Noãn Noãn hơi choáng váng trước sự dễ thương của Cố Bối Bối, ánh mắt của cô gái trước mặt lại toát ra vẻ không dễ bắt nạt, trông có chút giống với Cố Bắc Thần, sáng sớm đã dám xông vào phòng quân trưởng. Đó phải là người rất thân cận với Cố Bắc Thần!
Lúc này An Noãn Noãn xúc động có ý nghĩ muốn đ.â.m đầu vào tường, nhưng cô vẫn đỏ mặt và gật đầu với Cố Bối Bối và nói: "Xin chào!"
Cố Bối Bối vẫn không dám nhìn thẳng vào mắt Cố Bắc Thần, nhẹ nhàng đặt hộp cơm lên bàn cạnh giường sau đó dùng tay vỗ vỗ vào mắt cá chân trái đang phải bó bột của Cố Bắc Thần. An Noãn Noãn sợ đến mức nuốt nước bọt: "A, chân anh ấy đang bị thương ……"
Cố Bối Bối lè lưỡi tinh nghịch, chụp vài tấm ảnh ở chỗ Cố Bắc Thần đang đắp thạch cao. "Nhìn chị dâu đang đau lòng kìa, chân của anh trai em rất tốt, loại vết thương nhỏ thế này đối anh như một nụ hôn nhỏ thôi, phải không anh trai!"
Trán của Cố Bắc Thần đã sớm hiện lên đầy vạch đen, lạnh lùng nhìn Cố Bối Bối đang chơi trêu đùa trước mặt mình, giọng nói trầm thấp vô cùng ẩn nhẫn: “Càn quấy.” Anh nói một câu: “Cố Bối Bối, cho em một phút để biến mất khỏi đây"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-32-co-gai-dot-nhien-xong-vao.html.]
Mê Truyện Dịch
Cố Bối Bối tặc lưỡi, khoanh tay sau lưng, nhìn về phía Cố Bắc Thần với đôi lông mày thanh tú, hoàn toàn khác với khi nãy nói chuyện với An Noãn Noãn: “Quân trưởng Cố, lẽ nào anh không hỏi em tại sao lại phải hy sinh cơ hội ngủ nướng để sáng sớm đã chạy đến đây với mục đích gì sao?"
Cố Bắc Thần nhướn mày, còn Cố Bối Bối liếc nhìn An Noãn Noãn, người đang sắp xếp quần áo cho Cố Bắc Thần, hai anh em dùng ánh mắt giao tiếp với nhau đầy ẩn ý.
Cố Bắc Thần trầm giọng nói: "Nói đi, chị dâu của em cũng là người trong nhà."
An Noãn Noãn đem chăn bông cho Cố Bắc Thần: "Tôi đi ra ngoài trước, hai người nói chuyện đi."
Khi xoay người, Cố Bắc Thần nắm cổ tay cô lại: "Không sao, cứ ở đây nghe đi."
Cố Bối Bối cau mày nhìn nụ cười kỳ lạ và mơ hồ trên mặt của Cố Bắc Thần: "Vậy thì em sẽ nói nha!"
Ngay khi Cố Bối Bối đảo mắt, Cố Bắc Thần biết rằng suy đoán của anh hôm nay là sai, nhưng cũng đành cho cô ấy nói.
Cố Bối Bối ho nhẹ và nói với giọng điệu của ông nội: "Em đại diện cho ông nội và bà nội đến đây để thăm chị dâu!" Cố Bối Bối quả nhiên rất thông minh, vẫn không nói ra trọng điểm, không nói ra ở trước mặt An Noãn Noãn, mà là nhìn về phía Cố Bắc Thần ánh mắt cười rạng rỡ, khoa tay múa chân làm động tác ra hiệu: "Em đã nói xong, anh trai, đừng quên những gì đã hứa với em nha!"
Cố Bắc Thần gật đầu: "Không đâu. Em cứ yên tâm mà trở về báo cáo với ông nội và bà nội"