Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tổng Tài Cực Sủng Cô Vợ Nhỏ - Chương 312:1 Người phụ nữ này quả thật quá “thâm tàng bất lộ”

Cập nhật lúc: 2025-06-30 06:55:16
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Từ Phượng Chi vỗ nhẹ lưng con trai rồi nói: “Không lớn không nhỏ!”

Nhưng trên mặt bà lại không giấu được nụ cười hạnh phúc.

Nói thật, bà thật sự thiên vị con trai hơn nhưng bà cũng không phải là người trọng nam khinh nữ. Bà thiên vị con trai hơn là vì từ nhỏ đến lớn có quá nhiều người yêu thương, che chở Bối Bối, trong khi đó con trai bà lại luôn bị ông cụ Cố và Cố Vỹ Thành huấn luyện rất nghiêm ngặt. Bà nhìn con mà đau lòng biết bao. Vậy nên chỉ có yêu thương con trai hơn một chút mới khiến bà cảm thấy trong lòng dễ chịu hơn.

Cố Bắc Thần và Từ Phượng Chi mới vừa bước vào nhà, Vương Tranh đã vội vàng bước tới: “Cố Soái.”

Ánh mắt anh ta cho anh biết anh ta có chuyện quan trọng muốn báo cáo, cần phải tránh đi người phụ nữ đang có thai nào đó.

Nhưng người đàn ông nào đó đang rất sốt ruột, nhất quyết phải vào phòng ngủ liếc An Noãn Noãn một cái mới thấy yên tâm, vậy nên anh khoát tay bảo Vương Tranh: “Nói trước mặt Noãn Noãn đi, tránh cho cô ấy cứ nghĩ là tôi có chuyện giấu cô ấy.”

Vương Tranh cắn răng, cố gắng hạ thấp giọng nói: “Đại ca, là về vụ án của La Tây, anh xác định muốn chị dâu nghe được chuyện này?”

Lúc này, An Noãn Noãn đỡ eo bước ra phòng ngủ, một tay đỡ khung cửa, nhìn Vương Tranh, nói: “Không sao, cậu cứ nói đi, tôi đương nhiên phải biết chuyện này rồi.”

Mê Truyện Dịch

Cô nói bằng giọng điệu cực kỳ bình tĩnh như người không có việc gì, nhưng Vương Tranh vẫn lo ngộ nhỡ cô mà kích động rồi đột nhiên sinh trước ngày dự tính thì làm sao?

Trong phòng làm việc, An Noãn Noãn dựa vào bả vai Cố Bắc Thần.

Vương Tranh cẩn thận nói: “La Tây bị phán tử hình nhưng giờ đang được hoãn thi hành án, em phỏng đoán chắc là do cậu Phong động tay động chân, nếu không người ta đã cho tử hình luôn rồi. Nhưng việc tìm chứng cứ cho vụ bà ngoại chị và vụ tai nạn của mẹ chị năm xưa lại đều không có tiến triển gì quá lớn…”

An Noãn Noãn lặng lẽ nuốt một ngụm nước miếng, mím chặt môi lại, một lúc sau mới nói: “Chuyện mẹ tôi không cần tìm chứng cứ nữa, chờ sinh con xong tôi sẽ tự tới nhà tù tìm La Tây, chẳng phải bà ta được hoãn thi hành tử hình sao? Như thế càng tốt, tôi càng có thời gian ôn lại chuyện cũ với bà ta. Nhưng sao lại không có bất cứ manh mối nào về vụ bà tôi được? Thang Mễ đó, chẳng lẽ giờ chúng ta không thể làm gì cô ta à?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-3121-nguoi-phu-nu-nay-qua-that-qua-tham-tang-bat-lo.html.]

Vương Tranh nhìn Cố Bắc Thần một cái rồi tiếp tục nói: “Bọn em vốn nghĩ là đợi đến khi gió êm sóng lặng, cô ta chắc chắn sẽ trở về vì cha mẹ cô ta đang bị bệnh nặng. Nhưng cô ta thực sự quá “thâm tàng bất lộ”. Cô ta đã lợi dụng vụ động đất lần này để di dời sự chú ý của mọi người rồi đưa cha mẹ mình đi.”

An Noãn Noãn siết chặt nắm đấm, bây giờ cô đang cố hết sức khống chế cảm xúc của mình để tránh không tức giận, cô nhìn Cố Bắc Thần: “Em chưa từng nghiên cứu về pháp luật ở các nước châu Âu, nhưng chẳng lẽ nếu cả nhà họ cứ ở nước ngoài mãi thì chúng ta chẳng thể làm gì họ ư? Cứ mặc cho họ ung dung ngoài vòng pháp luật à?”

Cố Bắc Thần nhìn Vương Tranh: “Cậu giải thích cho cô ấy đi.”

Vương Tranh nhìn An Noãn Noãn, nói, “Trừ phi cảnh sát quốc tế ra lệnh truy nã Thang Mễ mới được, nhưng trước mắt hành vi phạm tội của cô ta không lớn, căn bản còn chưa đến mức để cảnh sát quốc tế truy nã cô ta.”

“Ha ha ~” An Noãn Noãn che lại bụng bật cười.

Nhưng mà cô cười thì cười cười đi, sao phải vừa cười vừa ôm bụng làm gì?

Cô như thế doạ cho Cố Soái c.h.ế.t khiếp rồi.

“Noãn Noãn, em đau bụng à?” Cố Bắc Thần khẩn trương hỏi.

An Noãn Noãn chẳng hiểu sao anh lại hỏi vậy, cô trừng trừng nhìn anh: “Anh mới đau bụng ấy!”

“Ha ha ha~” Lần này đến lượt Vương Tranh phá ra cười.

Cười xong, thai phụ nào đó quên luôn đang nói đến đâu rồi. Cô nhíu mày ngẫm nghĩ rồi quay sang nhìn Vương Tranh: “Vừa rồi chúng ta nói đến đâu rồi?”

Loading...