Trên mặt Từ Phượng Chi không có chút thay đổi nào, nhưng trong lòng trong mắt lộ ra vẻ nghi ngờ với câu nói, "Tôi biết rằng lão gia tử của chúng ta và cô gái đó đã làm nhiều chuyện quá đáng" của Lan Tịnh Di.
Từ Phượng Chi nhàn nhạt liếc nhìn tài liệu trước mặt, căn bản đến đụng vào cũng không thèm đụng, chậm rãi đẩy cho Lan Tịnh Di, nụ cười dịu dàng: "Tịnh Di, không phải tôi không giúp bà, mà là căn bản tôi giúp không nổi. ” Nói xong, bà thu lại nụ cười sáo rỗng trên mặt, nhìn Lan Tịnh Di nói một cách nghiêm túc và chắc chắn: “Mặc dù, chuyện của Mạnh tiên sinh tôi không biết rõ ràng cụ thể, nhưng mà, hiện nay đi đến đâu cũng có các loại phiên bản truyền miệng khác nhau của chuyện này chắn hẳn bà cũng đã nghe thấy rồi, vì vậy, bản cam kết này, tôi nghĩ không có ái dám đứng ra ký tên đâu.”
Nhìn thấy sắc mặt Lan Tịnh Di mặt xám như tro, Từ Phượng Chi đến gần bà ta một chút, thấp giọng nói: "Thật ra, chuyện này, bà nên giải quyết với ông lão nhà bà mới đúng."
Lan Tịnh Di trợn to hai mắt, nhìn Từ Phượng Chi một hồi lâu: "Ý của bà là ..." Bà ngược lại không chất vấn bà ấy, ngược lại dáng vẻ thật sự có chút lờ mờ.
Từ Phượng Chi thật sự đã nghe thấy điều gì đó, mặc dù trước đây bà ấy từng cảm thấy như bị Cố Vỹ Thành nắm trong lòng bàn tay, sống một cuộc sống được nuông chiều mênh mông, không quan tâm đến mọi chuyện của các tầng lớp xã hội, thực ra bà là một người phụ nữ thông minh, rất nhiều chuyện chỉ cần Cố Vỹ Thành nhắc đến vài câu, bà liền hiểu rất rõ.
Mê Truyện Dịch
Từ Phượng Chi mỉm cười, nhìn người phụ nữ đang đau buồn ở đối diện: "Thực ra, dựa theo quan hệ căng thẳng hiện tại giữa hai nhà chúng ta, lẽ ra tôi nên có lệ và châm biếm bà vài lời mới đúng, hoặc là vài lời đạo đức giả thể hiện quan tâm bà, nhưng mà điều tôi muốn nói là, Mạnh Hạo hiện đang bị bắt đi điều tra, vì chiếm đoạt số tiền quyên góp lớn như vậy ở vùng thiên tai, chẳng lẽ lão gia tử của nhà bà không biết việc làm của con trai ông ta, hậu quả của việc ăn chặn ngân khố quốc gia nghiêm trọng như thế nào sao?”
Lan Tịnh Di run rẩy khoé môi: "Ông ấy đương nhiên là biết rồi."
“Vậy thì, nếu ông ta đã biết, nhưng ông ta đang làm gì vậy? Ông ta lại để con trai mình có cơ hội làm sao?” Từ Phượng Chi nói đến đây, liền không nói nữa, chỉ uống cà phê, nhìn vào Lan Tịnh Di.
Lúc này, cuộc trò chuyện giữa hai phu nhân mới dừng lại, Từ Phượng Chi bình tĩnh nhìn người phụ nữ đối diện vẫn đang nhíu mày, trong lòng bà cũng bất giác nhíu mày.
Đột nhiên, Lan Tịnh Di nhìn Từ Phượng Chi lắc đầu: "Tôi vẫn không hiểu ý của bà, lão gia tử vẫn luôn ở bệnh viện chăm sóc nha đầu gây rối đó. Hơn nữa, ông ấy lớn tuổi như vậy sao có thể kéo mặt mũi xuống đi cầu xin người khác chứ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-3112-nguoi-so-voi-nguoi-se-tuc-chet.html.]
“Dì Lan à, chữa bệnh cứu người là việc của bác sĩ, lão gia tử đợi trong phòng bệnh, cháu gái của ông ta có thể bình phục ngay lập tức được không?” Không biết khi nào, Cố Bắc Thần như gió bụi đứng trước mặt hai người phụ nữ, nhẹ giọng nói.
Từ Phượng Chi nhìn chằm chằm con trai, cố ý cẩn thận hỏi: "Không thấy mẹ với dì Lan đang nói chuyện sao, sao con lại tới đây?"
Cố Bắc Thần khẽ nhíu mày: "Vừa rồi cùng Noãn Noãn ra ngoài đi dạo, nghe dì Dương nói mẹ đang ở đây, nên con liền chạy qua." Lời nói vừa rơi xuống, anh nhìn Lan Tịnh Di: "Dì, thật ngại quá, Noãn Noãn đang ở nhà không ai chăm sóc, cháu phải đưa mẹ về rồi, so với việc tìm người ngoài cầu cứu thì tốt nhất dì nên tìm lão gia tử nhà dì bàn bạc thử xem, chí ít trong lòng dì có thể sẽ có một kết quả.”
Ngay khi hai mẹ con ra khỏi quán cà phê, Từ Phượng Chi lo lắng hỏi: "Vừa nãy con mới nói Noãn Noãn làm sao?"
Cố Bắc Thần ánh mắt chê bai nhìn mẹ mình: "Mẹ từ khi nào mà chỉ số IQ giảm như vậy, lẽ ra không nên như vậy chứ!"
"Đừng đánh trống lảng, mau nói đi, Noãn Noãn có chuyện sao?"
“Không sao.” Sau đó, Cố Bắc Thần gần như nắm lấy cánh tay mẹ mình và bước đi nhanh chóng: “Sau này đừng tiếp xúc với người nhà Mạnh gia nữa, chuyện rõ ràng như vậy thật không biết Lan Tịnh Di là giả vờ bối rối hay cố ý đến thăm dò mẹ nữa."
"Ngay cả con cũng nhìn ra ông lão của bọn họ có vấn đề?"
"Mẹ của con ơi, 80% là bị Noãn Noãn đồng hóa rồi, mới biến thành ngốc nghếch như vậy. Quá rõ ràng luôn, lão già c.h.ế.t tiệt nhà Mạnh gia đó với Mạnh Dĩnh Đào có vấn đề rồi."