Cố Bắc Thần có chút bối rối: "Muốn anh hợp tác như thế nào?"
An Noãn Noãn biết người này không để ý đến những thứ đó, vì vậy liền đỡ lấy vòng eo nở nang của cô: "Đứng dậy, em nói cho anh hợp tác như thế nào!"
An Noãn Noãn lấy điện thoại mở album ảnh, trong đó có đầy đủ các các bức ảnh phụ nữ mang thai một trong số đó còn có vài tấm của cô, cô dùng điện thoại lưu ảnh lại, một vài trong số đó cũng có Trương Tiểu Hà giúp cô chụp. Cô cũng cho Cố Bắc Thần xem nhiều bức ảnh đẹp được chụp bởi các studio chụp ảnh bà bầu đặc biệt trên Internet.
An Noãn Noãn chỉ vào một số hình ảnh của một studio chụp ảnh cho bà bầu và trẻ sơ sinh đặc biệt nổi tiếng trên bãi biển ở Thượng Hải, đúng lúc là thấy người chồng quỳ một gối, người vợ mặc một bộ đồ để lộ bụng, trên bụng vẽ hình mặt cười Kawaii, và người chồng vừa vặn hôn lên bụng của người vợ mang thai, nhìn người vợ bằng một ánh mắt trìu mến, lướt tiếp còn có nhiều bức ảnh tương tác của các cặp vợ chồng và thai nhi khác.
An Noãn Noãn cong khoé mày, chỉ vào mấy tấm ảnh hạnh phúc: "Làm giống như bọn họ, là OK rồi!"
Cố Bắc Thần cau mày: "Nhưng em như vậy có ổn không? Hay là chúng ta hãy mời mọi người từ trường quay đến nhà chúng ta để chụp ảnh, thế nào?"
An Noãn Noãn cong cong khóe miệng, cô đang lo lắng người này không dám cơ! Không ngờ anh lại đồng ý!
"Vậy thì không cần rồi, em kêu Triệu Tử Khanh đến chụp rồi, rất ít nhiếp ảnh gia có thể so sánh với kỹ năng chụp ảnh của cậu ấy. Tuy nhiên, nhiếp ảnh gia họ Triệu có một yêu cầu nho nhỏ ~"
“Kêu anh thanh toán vé máy bay khứ hồi cho cô ấy hả?” Cố Bắc Thần vừa nãy cũng tính là có theo dõi cuộc điện thoại kia.
An Noãn Noãn gật đầu: "Đúng vậy, thật là một người keo kiệt!"
Mê Truyện Dịch
Cố Bắc Thần kéo ra một đường cong trên môi đặc trưng với nụ cười của Cố Bắc Thần: "Không thành vấn đề." Lời nói rơi xuống, anh dường như vừa nãy có nghe thấy âm thanh rò rỉ nói muốn khoang hạng nhất, vì vậy liền nhìn An Noãn Noãn: "Nói với Triệu Tử Khanh, khoang hạng nhất không thành vấn đề, nhất định phải là ngày mai!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-3081-moi-nguoi-deu-dua-vao-ban-than-de-tranh-thu-cho-chinh-minh.html.]
Bữa trưa đã được dọn ra, hôm nay là ngày náo nhiệt nhất và là ngày được yêu thích nhất từ khi đến sống ở sân này, bình thường vì có lão phu nhân ở bên cạnh, lại có vợ và con của Khương Vân Phong, ở trong nhà thì vẫn ổn, nhưng hôm nay thật sự quá náo nhiệt rồi.
Đầy đủ hai bàn lớn, Cố gia không tập trung đông đủ cũng gần xấp xỉ một bàn rồi, một bàn lớn khác là của những người chiến hữu của Cố Bắc Thần.
Bởi vì Từ Phượng Chi chủ trì toàn bộ tình hình trong nhà, vì vậy sau khi bà suy nghĩ đã bố trí quản gia trong nhà, kêu dì Dương tìm người giúp, bà ấy liền để chồng mình đến đảm nhiệm vị trí quản gia. Cặp vợ chồng cũng rất tận tâm tận lực, suy cho cùng đều là những người có kinh nghiệm, cho nên, bắt đầu rất nhanh, Từ Phượng Chi cũng đỡ lo lắng hơn nhiều.
Dù sao "Đại viện Giang Nam" là dành cho An Noãn Noãn, chủ nhân thực sự là con trai và con dâu, vì vậy, thời gian rảnh rỗi trước khi bắt đầu dùng bữa, Từ Phượng Chi cảm thấy vẫn cần thiết để con trai mình giới thiệu một chút mối quan hệ giữa các cá nhân ở trong nhà.
Từ Phượng Chi thật không dễ dàng gì mới tóm được con trai, liền kéo anh sang một bên: "Con khoan hãy vội ngồi, trước tiên ổn định tốt chỗ ngồi cho Noãn Noãn đã, con còn có việc phải làm đấy!"
Từ Phượng Chi nhìn dì Dương và chú Dương, kéo con trai mình giới thiệu: “Bắc Thần, trước khi dùng bữa hãy giới thiệu với mẹ về mối quan hệ trong gia đình nào.” Nói xong, bà nhìn về phía bàn những đồng đội của Cố Bắc Thần và y tá chuyên trách, nói: "Vương Tranh, cháu nói mọi người dùng bữa trước đi, mặc kệ trong nhà, đều là người nhà cả cứ thoải mái đi, hôm nay không nhắc đến cái gì mà quân trưởng với không quân trưởng nữa, đều là người một nhà mà, các cháu bắt đầu ăn đi.”
"Quản gia Dương, đây là con trai của tôi Bắc Thần, gần đây đều rất bận nên chưa có thời gian giới thiệu làm quen với mọi người."
Sau khi Cố Bắc Thần và chú Dương làm quen lẫn nhau nhau, Từ Phượng Chi tiếp tục nói: "Anh và chị Dương, cả hai đều là những người có kinh nghiệm dày dặn, chúng tôi đi qua đi lại nhiều vậy đều là vì một chữ bình an, vì vậy, sau khi đứa trẻ được sinh ra rồi, vẫn là phải trông cậy vào vợ chồng hai người nhọc lòng nhiều hơn, việc chăm lo trong trong ngoài ngoài thật không dễ dàng gì, đợi đứa bé lớn hơn một chút có lẽ sẽ tốt hơn.”
Từ Phượng Chi suy nghĩ về lâu dài, An Noãn Noãn sau khi sinh sẽ trở về Hải Thành, vì vậy ngôi nhà ở đây cũng không thể để trống, ngôi nhà cho dù có tốt chỉ cần không có người sống một thời gian dài liền sẽ biến thành một đống đổ nát, vì vậy, kế hoạch của bà là, trải qua mấy ngày sau khi quan sát dì Dương, nghĩ đến việc sau khi An Noãn Noãn sinh xong sẽ trở về Hải Thành, sẽ giao ngôi nhà này cho hai vợ chồng họ chăm sóc.
Từ Phượng Chi nói xong, nhìn Dương Vãn Hà: "Nơi này về sau làm phiền vợ chồng anh chị chăm sóc rồi." Sau khi dứt lời, Từ Phượng Chi xoa tóc An Noãn Noãn và nói với vợ chồng dì Dương: "Cô gái này nhà chúng tôi đó, ngược lại dễ chăm sóc, nhưng cái bụng này thật sự là doạ người rồi, vì vậy, mấy ngày sau phải làm phiền anh chị nhọc lòng rồi, nếu có chuyện gì, tôi ở đây, cùng tôi bàn bạc là được! Làm phiền rồi ~"