Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tổng Tài Cực Sủng Cô Vợ Nhỏ - Chương 302:2 Mỗi nhà đều có một vấn đề khó nói

Cập nhật lúc: 2025-06-30 06:54:30
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Không phải tôi hóng hớt! Ánh mắt của cô gái đó quá rõ ràng, lúc này nhất định không được để người ta thành công, nhanh chóng lăn trở lại làm bóng đèn của cậu đi, phát sáng vào, nhất định phải sáng."

Ngay khi Triệu Chí Minh nói xong, Liên Hạo người đang nghe trộm ở bên kia dọa Triệu Chí Minh sợ một trận: "Đại gia cậu nghe trộm cuộc nói chuyện của chúng tôi mà cao hứng vậy sao?"

Liên Hạo khịt mũi vài cái không tán thành: "Thần bí cái khỉ gì, cả thế giới đều có thể nhìn thấy đó có được không!"

Sau khi Vương Tranh sắp xếp xe cho mấy người bọn họ xong rồi đi lên phòng bệnh, trên xe, Liên Hạo nghiêm túc hỏi Triệu Chí Minh ở một bên: "Anh Triệu, nói thật, giữa anh và chị dâu có chuyện gì vậy? Tất nhiên, em không phải là người hóng hớt đâu, em chỉ thay nha đầu Tiểu Nguyệt Nguyệt đó......"

Triệu Chí Minh nhìn nghiêng về phía Liên Hạo: "Các cậu đều cảm thấy không đáng cho nha đầu Tiểu Nguyệt đó phải không?"

Liên Hạo xoa đầu: "Cũng không phải đâu anh Triệu, chúng em chỉ nghĩ mà thôi, chị dâu của em thật mạnh mẽ, chỉ lo một ngày nào đó cô ấy có thể lên cơn, đưa cả anh và cô Tiểu Nguyệt Nguyệt đó vào quân đội huấn luyện đó?"

Mạc Thành Phi cũng nghiêm túc nói: "Tuy rằng chúng tôi đều biết cậu và Tiểu Nguyệt Nguyệt không có chuyện gì, nhưng sợ là chị dâu không nghĩ như vậy."

Triệu Chí Minh đốt một điếu thuốc, hít vào rồi nhở ra, một lúc lâu sau mới nói: "Cũng làm khó cho các cậu rồi, thành thật mà nói đi ~ Chúng tôi không gặp nhau một năm rồi. Còn nhớ tôi đã từng đưa bé gái vào trong quân đội một thời gian không?"

Liên Hạo và Mạc Thành Phi gật đầu: "Ừm, nhớ chứ, sao vậy, hai người thực sự phải ly hôn à?"

Triệu Chí Minh nghiêng mắt nhìn: "Trong khoảng thời gian đó, Lâm Miểu ngày ngày đều chơi mạt chược, bà ngoại của bé gái bị bệnh, không có ai nấu cơm cho đứa nhỏ, cho nên bé gái kia đã ăn mì gói liên tục ba ngày~"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-3022-moi-nha-deu-co-mot-van-de-kho-noi.html.]

“Mẹ kiếp, đùa gì vậy, nhanh chóng ly đi, thật là không có giáo dưỡng.” Liên Hạo vừa lái xe vừa mắng.

Triệu Chí Minh cười khổ: "Ly hôn? Lâm Miểu nói rồi, dù sao cô ấy cứ như thế này, cô ấy cho rằng như này khá tốt, không phải tất cả phụ nữ xung quanh cô ấy đều như vậy sao! Cô ấy mới không đi, ly hôn thì ai đem toàn bộ tiền lương trong một tháng cho cô ấy tiêu, phỏng chừng không có người đàn ông nào như vậy."

"Dựa vào, TMD nghĩ anh của tôi là ngu ngốc có phải không? Ly, ly, ly ..." Liên Hạo lại kêu rên một trận.

“Vậy thì hai người hơn một năm không gặp rồi sao, còn bé gái ấy?” Mạc Thành Phi đột nhiên hỏi.

"Được bố mẹ tôi đưa về quê, giờ còn đang học mẫu giáo, hiểu chuyện hơn trước nhiều rồi, hoàn toàn thay đổi một đứa nhỏ rồi!" Nhắc đến con gái, Triệu Chí Minh vẫn là rất vui vẻ.

Mạc Thành Phi là một người điềm đạm hơn so với Liên Hạo, dù sao thì điều kiện trưởng thành và gia đình không giống nhau! Anh ta khẽ nhíu mày: "Anh à, quên đi, anh còn trẻ, không thể để cho người phụ nữ kia dây dưa như vậy a! Trước không nói đến chuyện khác, từ đó đến nay, nhìn mỗi lần xuất chiến, anh em chúng ta đổ m.á.u hi sinh, toàn bộ nhân dân trên thế giới đều biết, Lâm Miểu cô ta cũng chưa từng đến xem anh dù chỉ là liếc mắt một cái, một người phụ nữ như vậy còn muốn cô ta làm gì nữa?”

Mạc Thành Phi và Triệu Chí Minh đều là những người lính nông thôn, mặc dù điều kiện gia đình của Mạc Thành Phi khác với Triệu Chí Minh, nhưng cả hai đều hiểu những nỗ lực vất vả của cha mẹ ở nông thôn, Lâm Miểu đó thực quá đáng lắm.

Mặc dù Liên Hạo là một công tử quần là áo lụa, nhưng từ nhỏ đến giờ anh ta chưa bao giờ dùng ánh mắt coi thường người khác, cho nên anh ta mới có mối quan hệ rất thân thiết với Triệu Chí Minh và Mạc Thành Phi.

Mê Truyện Dịch

Liên Hạo hờ hững liếc nhìn Triệu Chí Minh: "Anh à, anh đừng nói với em, một năm rồi hai người không gặp nhau, Lâm Miểu vẫn tiêu tiền lương của anh đó. Em nói anh biết, chuyện này mà để lão đại của chúng ta biết, sẽ g.i.ế.c sống anh đó, em nói anh biết, lão đại chúng ta nhìn không nổi nhất là anh em bị bắt nạt đó."

Triệu Chí Minh cười khổ một tiếng đã nói lên hết thảy, rồi thay đổi chủ đề: "Vẫn là lão đại của chúng ta có phúc khí......"

Loading...