Chủ nhiệm vội vàng ngăn cản, cần ăn thì vẫn phải ăn! Dù sao cũng là song thai, đa số đều là mổ lấy thai, giống như An Noãn Noãn 100% đều là mổ lấy thai.
Một số ít người trong số họ chưa kết hôn nên họ không quan tâm nhiều đến việc có con, nhưng Triệu Chí Minh và Khương Vân Phong đều là những người đã có con, tất nhiên họ hiểu những vấn đề của phụ nữ khi mang thai, có phụ nữ sẽ bị trầm cảm trong thời gian thai kỳ.
Vợ của Khương Vân Phong rất dễ nuôi, Trương Tiểu Hà thực sự là một người phụ nữ không khiến người khác lo lắng. Trong thời gian mang thai, Khương Vân Phong đã ở Hải Thành giống như tùy tùng đi theo vợ của Cố Bắc Thần để kiếm tiền hỗ trợ gia đình, Trương Tiểu Hà đang ở quê chờ, thực sự không có nhiều phàn nàn. Nhưng vợ của Triệu Chí Minh không giống như vậy, cô ấy thật sự ngăn cản Triệu Chí Minh không ít, làm anh ta mất mặt không ít, kiếm chuyện nữa, cho nên Triệu Chí Minh có tiếng nói nhất vào lúc này.
Sau khi xem video, Triệu Chí Minh nhìn Cố Bắc Thần: "Lão đại, tôi nghĩ tốt hơn là nên hoãn lại một chút! Có tấm chân tình này là được, cầu hôn sau khi đứa trẻ được sinh ra cũng có thể mà. Dù sao thì, anh nợ em dâu không chỉ là một buổi lễ cầu hôn. Cậu nói xem?"
Trong thâm tâm Cố Bắc Thần biết rằng anh nợ cô nhiều hơn một lời cầu hôn!
Triệu Chí Minh và Khương Vân Phong mỗi người một câu nói rất nhiều. Cuối cùng Triệu Chí Minh nói: “Tôi nghĩ hơn hai tháng nữa em dâu sẽ sinh, cậu nên nhanh chóng dưỡng thương cho tốt để về nhà cùng cô ấy vượt qua những ngày tháng khó khăn nhất! Nhìn bước đi nguy hiểm của cô ấy, thật sự không an tâm......."
Triệu Chí Minh nói xong, xúc động xoa tay Cố Bắc Thần: "Vợ anh đúng là thật tốt, đều như vậy rồi, chưa từng ầm ĩ với anh hay người nhà, thật ngưỡng mộ mà...... Mau dưỡng thương nhanh rồi về nhà cùng với cô ấy mấy ngày, đừng vội cầu hôn.”
Mê Truyện Dịch
Cố Bắc Thần tìm tòi điếu thuốc, bị Vương Tranh, người nãy giờ không nói tiếng nào quay lại nhìn thấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-3012-nhung-quan-nhan-voi-y-chi-kien-cuong-cung-se-tro-nen-mem-yeu.html.]
Lần này, lúc Cố Bắc Thần đề xuất kế hoạch, Vương Tranh đã phản đối, nhưng cũng không thuyết phục được Cố Bắc Thần, sau khi nhận được cuộc gọi liền vội vã chạy đến, anh ta lo lắng rằng lãnh đạo sẽ biết chuyện sẽ muốn thu thập anh ta vì đã không chăm sóc tốt cho anh, nhưng là do lão đại nằm trên giường bệnh liền nhàm chán, anh liền nghĩ ra, anh ta sao quản nổi.
Cố Bắc Thần nhíu mày ngước mắt lên nhìn Triệu Chí Minh, dù sao thì anh ta cũng là người lớn tuổi nhất trong số họ và cũng là người kết hôn đầu tiên, dù cuộc hôn nhân không hạnh phúc lắm, cũng thấy bại đến có chút rối tinh rối mù thì anh ta vẫn là một người đáng tin cậy trong những người đến đây.
"Nói như vậy, không cầu hôn nữa?"
Triệu Chí Minh cau mày: "Cũng không phải là không cầu hôn nữa, sau khi sinh bọn nhỏ thì cầu hôn, đợi cậu dưỡng thương xong rồi về nhà, cũng có thể cho cô ấy một bất ngờ đặc biệt, nhưng tạm thời vẫn không nên để cô ấy kích động quá! Cậu xem em dâu lúc này căn bản chịu không nổi~"
Cố Bắc Thần chạm vào cái đầu đã cạo của mình và nói: "Được được được, cứ như vậy đi ~" Nói xong, anh nhìn Vương Tranh và Khương Vân Phong: "Hai người sắp xếp cho họ tối nay ở Thượng Hải ăn bữa cơm no đủ, dù gì giờ tôi cử cũng không động đậy nổi rồi." Nói xong, anh dường như nghĩ đến cái gì đó và nói: "Không được, Vân Phong không thể đi, anh phải về sớm, kẻo chị dâu và Noãn Noãn nghi ngờ."
Liên Hạo nhìn Vương Tranh ánh mắt cười xấu xa, nhướn mày: "Nếu không thể ăn, vậy thì nhớ tìm một cô gái xinh đẹp cho anh em đó!"
Vương Tranh nhìn Liên Hạo với ánh mắt xấu xa và nói: "Được đó! Nhưng hình như tôi nghe nói......Giang Nam đó khá lợi hại, một tên lưu manh nào đấy có lần thả thính một cô gái đã bị Giang Nam bắt gặp, chiến tranh lạnh kéo dài trong ba tháng, đúng chứ!"
"Khụ ~" Cố Bắc Thần ho nhẹ: "Chính xác mà nói, chiến tranh lạnh ba tháng mười ngày, suýt chút nữa đã chia tay~"