Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tổng Tài Cực Sủng Cô Vợ Nhỏ - Chương 300:1 Kế hoạch cầu hôn

Cập nhật lúc: 2025-06-30 06:52:21
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bởi vì vừa mới chuyển nhà mấy ngày thôi, cho nên rất nhiều chỗ cần phải dọn dẹp, cả nhà bận rộn không biết trời đất đâu. Dù sao cũng sắp phải đón hai đứa nhỏ chào đời, nhà họ Cố từ trên xuống dưới bất kể là ở Hải Thành hay ở Thượng Hải. Mọi người ai cũng vui cười hớn hở, có vẻ như là quên đi một người nào đó.

Thực ra bọn họ sớm đã quen Cố Bắc Thần bặt vô âm tín dài ngày, hơn nữa chỉ có bà nội và Từ Phượng Chi bọn họ bao nhiêu năm nay cũng không có cách nào chấp nhận được thói quen này cũng biểu hiện rất bình tĩnh. Hai người bọn họ chỉ là biến đau thương thành sức mạnh, không mang tâm tư sốt ruột lây cho An Noãn Noãn được. Bọn họ muốn cho cô có một cảm giác tràn đầy năng lượng để chào đón hai đứa bé này!

Mê Truyện Dịch

Bà nội chỉ phụ trách nói chuyện, ăn uống, đi bộ cùng với An Noãn Noãn, thỉnh thoảng còn nhìn cô vẽ tranh, còn kéo An Noãn Noãn vẽ tranh chân dung cho bà. Thế nhưng tranh chân dung An Noãn Noãn vẽ thì vô cùng tệ, vậy mà bà nội để làm cô vui, nói cô vẽ tranh chân dung như thế nào bà cũng thấy đẹp!

Nhà mới hiện giờ rất rộng rãi, biệt thự kiểu sân vườn nhỏ vốn đã có phòng cho khách và người giúp việc ở cho nên không gian của căn biệt thự càng rộng lớn hơn. Sân vườn tuy rằng không có to bằng một ô của nhà họ Cố ở Hải Thành nhưng cũng đủ dùng rồi.

Hoa viên, ao sen, hành lang cây tử đằng, bà nội còn bảo người làm riêng một phòng tranh dành cho An Noãn Noãn, không có việc gì để cô ở trong đó vẽ vời, cũng là g.i.ế.c thời gian tránh để cô lại ngây người ra nghĩ lung tung.

Hôm nay, An Noãn Noãn cảm thấy Khương Vân Phong có chút kỳ lạ? Chỗ nào kỳ lạ đây?

Nhận điện thoại còn chạy ra ngoài cửa để nghe, quan trọng là sau khi nhận điện thoại trở lại thì cả người Khương Vân Phong đều khác thường. Cứ cười hi hi suốt, còn nhấc Nha Nha của nhà anh ta đang bò ở dưới đất lên chơi, bình thường không nhìn thấy anh ta lại vui vẻ đến vậy!

Cả ngày nhìn thấy anh ta đều là dáng vẻ vội vã cuống cuồng, hình như là lo lắng cô bất cứ lúc nào sẽ không có ở đây vậy, nhìn cô rất chặt. Ngay đến cả vợ anh ta đều ước được bốn mươi tám tiếng dính lấy An Noãn Noãn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-3001-ke-hoach-cau-hon.html.]

Sau bữa trưa, Khương Vân Phong thần bí nói với mấy người cấp dưới và dì Dương, sau đó lái xe rời đi. An Noãn Noãn hỏi Trương Tiểu Hả: "Chị dâu, anh Vân Phong hôm nay làm sao vậy? Cảm giác anh Vân Phong cứ là lạ."

Trương Tiểu Hà cũng nghi ngờ: "Phải không? Em cũng nhìn ra rồi đúng không! Chị cũng cảm thấy anh ấy hôm nay rất kỳ lạ." Dứt lời, Trương Tiểu Hà căng thẳng nhìn An Noãn Noãn: "Noãn Noãn, Khương Vân Phong sẽ không phải là ở bên ngoài có người phụ nữ khác rồi chứ?"

"Phụt ~ Ha ha..." Cô gái này rất nhiều lúc rất kỳ lạ, cười to như vậy, khiến cho Trương Tiểu Hà người ta xấu hổ rồi.

Thấy Trương Tiểu Hà xấu hổ rồi, An Noãn Noãn lúc này mới thu lại khuôn mặt tươi cười nói: "Chị dâu, chị và anh Vân Phong cũng quen biết nhiều năm rồi chứ có phải mới quen anh ấy đâu. Em dám cam đoan với chị, người đàn ông nào ở bên ngoài có gái, chứ anh Vân Phong sẽ không có đâu."

Trương Tiểu Hà mặt bánh bao căng thẳng: "Chị cũng không phải không tin anh ấy mà anh ấy hôm nay quá khác thường em cũng biết rồi chứ! Quan trọng là chị hỏi anh ấy, anh ấy còn che giấu làm dáng vẻ rất thần bí nữa, thực sự là không hiểu nổi anh ấy nữa rồi ~"

Bụng của An Noãn Noãn đã rất to rồi, bước đi cơ bản đều rất chậm, phần lớn thời gian đều là Trương Tiểu Hà và Từ Phượng Chi đỡ lấy cô, chỉ sợ cô không cẩn thận một cái mà bị ngã thì thành tai họa lớn.

Lúc này, An Noãn Noãn đỡ lấy eo của mình, mắt nhìn xuống cái bụng, lẩm bẩm nói: "Anh ấy không nói chắc là có nguyên nhân gì mới không nói! Dù sao cũng có một số lúc, có một số chuyện không do bản thân mình được..."

Loading...