Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tổng Tài Cực Sủng Cô Vợ Nhỏ - Chương 299:1 Bỗng nhiên có tin tức

Cập nhật lúc: 2025-06-30 06:52:16
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mấy ngày hôm nay Từ Phương Chi và Khương Vân Phong đều vì chuyện mua nhà mà bôn ba. Chuyện liên quan đến nhà cửa hiện nay đối với nhà họ Cố mà nói, đó chính là chuyện lớn nhất, nhưng Cố Bắc Thần ở nơi xa nào đó đang thực hiện nhiệm vụ lại chẳng hay biết! Ông cụ đóng tại thủ đô càng không biết điều gì, ngay đến cả chuyện cháu dâu mang thai song sinh cũng không biết.

Vốn Cố Vỹ Thành và Từ Phượng Chi muốn nói cho ông cụ biết chuyện vui này nhưng mà bà cụ lại không cho nói, hiện nay ở trong mắt bà cụ của nhà họ Cố, ông Cố chính là kẻ thù lớn nhất của bà, là người xấu xa nhất trên đời này. Bà xin thề muốn cùng với ông không đội trời chung, bà muốn Noãn Noãn của bà và hai đứa song sinh đứng trên cùng một chiến tuyến.

Lúc này, sau khi ông Cố trở về Hải Thành, trong nhà chỉ có một mình Cố Vỹ Thành, ông còn đang gọi điện thoại, nói hình như là có liên quan đến chuyện nhà cửa gì đó. Ông cụ và con trai dùng ánh mắt để chào hỏi nhau. Sau đó ông cụ đi tắm rửa sạch sẽ thay bộ quần áo, con trai vẫn đang gọi điện thoại.

Ông cụ đang xem tin tức, uống trà, dựng thẳng lỗ tai lên nghe con trai gọi điện thoại, thế nhưng càng nghe càng cảm thấy có gì đó không đúng!

Liền hỏi cảnh vệ bên cạnh một tiếng: "Lão thái thái và chị dâu của anh đâu? Trong nhà lại sao lại không có hơi người vậy?"

Cảnh vệ đó vẫn luôn theo ông cụ, vừa nãy cũng mới về không biết gì cả nhưng mà anh ta cũng nghe được tin tức ngầm phong phanh nào đó cho nên cũng không dám nói xằng bậy, khẽ nói: "Cụ thể tôi cũng không biết rõ lắm, ngài chờ xem con trai ngài nói chuyện xong điện thoại đã, tôi sẽ đi tìm hiểu sau."

Lúc này, tiếng điện thoại của Cố Vỹ Thành vô cùng to, nhưng mà rõ ràng đó là giọng nói cưng chiều đối với Từ Phượng Chi: "...Noãn Noãn thích là được rồi, cái gì mà nhà đen đủi của người thứ ba, người thứ tư chứ. Em chính là ngày nào cũng lo nghĩ quá nhiều, anh đã bảo luật sư làm việc ở bên đó đi đối chiếu tài liệu rồi. Em và Noãn Noãn cứ xem thêm, có chỗ nào không thích có thể bỏ đi làm lại, nhưng mà điều kiện tiên quyết là phải bảo đảm môi trường, phải bảo đảm không có bất kỳ tác dụng phụ gì với phụ nữ mang thai và thai nhi! Còn nữa, nhà thì để tên của một mình Noãn Noãn là được, dù sao cũng là quà tặng cho con bé vậy thì đứng tên một mình nó là được..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-2991-bong-nhien-co-tin-tuc.html.]

Nghe đến đây, trên khuôn mặt già nua của ông cụ âm trầm rất lâu cuối cùng cũng lộ ra nụ cười, mãi cho đến khi Cỗ Vỹ Thành cúp điện thoại, ông cụ mới trực tiếp ngửa đầu cười "haha..." to lên!

Mê Truyện Dịch

Có điều hành động này của ông cụ, Cố Vỹ Thành lại không cảm thấy bất thường. Bởi vì ông vừa nãy mới gọi điện thoại không tránh đi chính là muốn 'lơ đãng" mà tiết lộ tin vui này cho ông cụ, tránh để cho ông cụ là người cuối cùng biết rồi cũng cãi nhau với mẹ của mình. Lại ầm ĩ náo loạn lên với bà cụ, giờ cũng đã đủ náo nhiệt rồi.

Ông cụ sau khi cười to dừng lại, nhìn về phía con trai: "Bà cụ đi Thượng Hải rồi hả?"

"Đúng vậy, thưa bố." Cố Vỹ Thành nói xong, tiếp tục giải thích: "Mẹ con còn đang tức giận cho nên mẹ không cho con nói với bố..."

Ông cụ vung tay lên: "Không sao, bố biết bà ấy sẽ không dễ dàng buông tha cho bố mà, không nói cũng chẳng sao. Con của Noãn Noãn sinh còn dám không gọi bố một tiếng thái gia gia (ông cố) sao? Ha ha..." cười xong, ông cụ nhìn về phía Cố Vỹ Thành hỏi nhỏ: "Mấy tháng rồi? Là con trai hay con gái?"

Cố Vỹ Thành cũng cười tươi: "Năm tháng rồi." Dứt lời, ông nhìn về phía ông cụ đang cười vô cùng hả hê: "Còn có một tin tức nữa muốn nói cho bố, bố phải chuẩn bị tinh thần đấy!"

Ông cụ nhà họ Cố lắc lắc đầu: "Còn có cái gì khiến Cố Trường Hà này không chấp nhận được chứ, nói đi."

Loading...