Sau mấy ngày Cố Vỹ Thành rời đi, đối với chuyện nhà cửa ở Thượng Hải ông cũng rất để ý. Từ Phượng Chi cũng rất khẩn trương, mấy ngày hôm nay dường như ngày nào bà ấy cũng bận rộn ở bên ngoài. Quan trọng là dựa theo tình hình trước mắt, bà ấy nhất định phải xem nhà biệt thự đã trùng tu xong mới được! Nếu không sửa sang một căn biệt thự cũng phải mất sáu tháng đến một năm! Bọn trẻ còn chưa đầy bốn tháng nữa là ra rồi!
Lúc này cuối cùng có một công ty môi giới bất động sản gọi điện thoại đến, nói là có biệt thự cạnh sông cách "Hỉ Lâm Môn" có vài kilomet thôi. Sửa sang rồi, mới ở có ba năm thôi, bên trong không thiếu thứ gì. Quan trọng là chủ nhà có vẻ như đang cần tiền phải trả hết tiền một lần, nhưng so với bất kỳ một căn biệt thự nào ở bến Thượng Hải hiện nay thì đều rẻ hơn. Từ Phường Chi liền qua đó.
Khương Vân Phong đã rất quen thuộc đường phố của Thượng Hải rồi. Anh ấy quen việc dễ làm dựa theo bản đồ chỉ dẫn đã lái xe tới đường bên bờ sông, rất nhanh dòng chữ 'Biệt viện Giang Nam' đã hiện ra trước mắt, cửa lớn từ từ mở ra.
Ở đây không phải là nơi ở của những nhân vật nổi tiếng quyền quý Thượng Hải, nhưng mà mô hình biệt thự cũng là số một số hai. Sân lát gạch ngói xanh đơn giản, rõ ràng biệt thự mang phong cách của vùng sông nước Giang Nam, cây liễu và ngô đồng rủ xuống.
"Biệt viện Giang Nam' tại khu vực này là một nơi rất nổi tiếng, vị trí địa lý dựa vào sông nước, nhưng từ bên ngoài nhìn vào rất bình thường, tường xây là tường trắng và ngói xám, cây liễu, ngô đồng từ trong lộ ra qua đỉnh mái nhà càng thấy nhẹ nhàng. Nhìn vào khá giống với Giang Nam cổ trấn mà người dân nông thôn tự lấy nhà mình ra làm khách sạn homestay, nhưng hoàn cảnh xung quanh và không khí rất tốt, giống như là tiên cảnh vậy.
Từ Phương Chi lập tức đã thích nơi này, cười ha ha nói với Khương Vân Phong: "Vân Phong, tôi cảm thấy ở đây tốt, Noãn Noãn chắc chắn sẽ thích, cậu nói xem?"
Khương Vân Phong không chút biến sắc gật đầu: "Vâng ạ, thực sự rất tốt. Cháu nghĩ em dâu cũng nhất định sẽ thích. Lát nữa phu nhân đi xem nhà trước đi, xem bà thấy ưng nhà không."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-2981-lam-sao-cho-nao-cung-co-chuyen-nguoi-thu-ba-nguoi-thu-tu.html.]
Khương Vân Phong lái xe qua một cửa lớn chạm trổ hoa văn, vườn nhỏ bên trong đầy cây xanh, thực vật, hoa cỏ còn có thể tự mình trồng rau và nho nữa.
Từ Phương Chi lập tức bị cảnh sắc trước mặt khiến cho kinh ngạc rồi, lẩm bẩm nói: "Làm sao cảm thấy nơi này thích hợp để dưỡng già đây, ở đây quá đẹp đi! Hải Thành làm sao lại không nhìn thấy chỗ đẹp như vậy chứ..."
Lúc này trên bậc thang một đôi nam nữ, đi giày Tây, khoảng ba mươi tuổi. Người đàn ông kia mau chóng đi xuống bậc thang, chờ sau khi xe dừng lại, lịch sự nói: "Là bà Từ đúng không! Xin chào bà, tôi họ Dung, gọi tôi là tiểu Dung được rồi."
Người phụ nữ cũng kẹp cặp tài liệu trong tay của mình vào cánh tay, gật đầu mỉm cười với Từ Phượng Chi: "Xin chào bà Từ, tôi họ Tiếu, bà cứ gọi tôi là Tiểu Tiểu được rồi." Người phụ nữ dứt lời đi vào chủ đề: "Bà Từ, đây là nhà mà chúng tôi liên hệ với bà. Bà đi xem cảnh bên ngoài trước hay là xem ở bên trong trước. Chủ nhà hiện giờ đang ở bên trong chờ bà."
Từ Phương Chi đương nhiên là sốt ruột mua nhà rồi, môi trường ở đây khỏi nói, liền đi theo hai người này vào nhà.
Chủ nhân của ngôi nhà là một cô gái trẻ khoảng chừng ba mươi tuổi, cách nói chuyện cũng khiến người ta thấy rất thoải mái. Cô gái đó dẫn Từ Phương Chi thăm quan, mỗi phòng đều nhìn một lượt, bao gồm cả nhà kho và vườn hoa, nhà vệ sinh, nhà bếp đều thăm quan một lượt.
Mê Truyện Dịch
Đoàn người khi ngồi xuống bàn giá cả, cô gái kia nói thẳng: "Bà Từ, tôi cũng là vội vã rao bán, cần tiền gấp. Cho nên chúng ta cũng không vòng vo nữa, trả một lần hết tiền nhà, toàn bộ trang trí và đồ dùng trong nhà, bà xem có thể dùng được thì dùng, nhìn không ưng mắt có thể xử lý."