Cố Vỹ Thành ra bên ngoài xã giao cho nên đương nhiên đã ăn rồi, lúc này mới ngồi xuống bắt đầu khuyên bảo bà cụ, sau đó lại gọi điện thoại cho Từ Phượng Chi, còn Cố Bối Bối sao, ừm! Buổi tối không trở về đại viện ăn cơm, hoặc là ở Li Sơn, hoặc là trong nhà nhỏ của mình rồi, không thèm trở về đại viện để bị ông cụ lôi kéo coi kênh quân sự, cô ấy sẽ sụp đổ mất, cho nên cô ấy không ở nhà thì Cố Vỹ Thành cũng không cảm thấy một chút kì lạ.
Nhưng mà Từ Phượng Chi bình thường sẽ không muộn như vậy không về nhà mà không gọi điện thoại cho ông, đã qua nhiều năm như vậy, hình như đây chính là lần đầu tiên!
Trong lòng Cố Vỹ Thành đột nhiên có một dự cảm không tốt, Từ Phượng Chi sẽ không lén lút ở sau lưng ông mà đi tìm con trai chứ?
Mấy ngày nay, bà ở trước mặt bà cụ thì trông rất bình tĩnh, nhưng đến tối thì lại khổ sống khổ c.h.ế.t không ngủ được, Cố Vỹ Thành cũng bị vợ làm phiền không biết nên làm sao?
Vật tư và tiền nên quyên tặng, doanh nghiệp nhà họ Cố bọn họ cũng đã nguyên tặng mấy đợt rồi, nhưng tin tức của con trai ở xa vẫn chưa nhận được, ông có tiền thì như thế nào, ông cụ nắm quyền, trong tay cầm trọng binh, tinh binh cường tướng luôn sẵn sàng chờ lệnh, chỉ cần Cố tư lệnh ra lệnh một tiếng, ai lại dám không phục tùng, nhưng như vậy mà vẫn không tìm thấy một chút tung tích, nếu cứ tiếp tục như vậy, thì phải làm gì vây giờ?
Lúc Cố Vỹ Thành gọi được cho Từ Phượng Chi thì bọn họ đã ăn cơm tối xong và đang xem tin tức trong phòng khách, không có cách nào, hôm nay đâu đâu cũng đưa tin về khu xảy ra thiên tai, không xem cũng không được.
Từ Phượng Chi nhìn thấy số của chồng liền cầm điện thoại đi ra ban công, ban đầu ấp úng không nói, nhưng mà chỉ có quỷ mới biết điện thoại di động của bà có hiển thị định vị, Cố Vỹ Thành xoa trán: "Từ Phượng Chi, em nói cho rõ ràng, chạy tới Thượng Hải làm gì?"
"Cố Vỹ Thành, anh theo dõi em sao?" Từ Phượng Chi rất giỏi làm nũng với Cố Vỹ Thành, cho nên nghe được lời này thì tâm trạng của Cố Vỹ Thành liền tốt hơn nhiều, vừa rồi tâm trạng u tối phiền muộn, mà chỉ vừa nghe thấy giọng nói nũng nịu thần tiên của người phụ nữ kia, thì ông liền bất giác nở nụ cười.
"Cố phu nhân, điện thoại của ngài rất cao cấp, gọi điện thoại liền tự động hiển thị vị trí của ngài, ok?" Tâm trạng của Cố Vỹ Thành lập tức nhẹ nhõm hơn nhiều, chỉ cần bà không có đi đến khu xảy ra thiên tai là được, bây giờ con trai đang ở xa không chút tin tức, trong nhà đã vì một người mà loạn là quá đủ rồi, không nên xảy ra sự cố gì nữa, nhưng trong phút chốc liền không đúng!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-2872-vay-con-khong-don-bon-no-tro-ve.html.]
Mê Truyện Dịch
Từ Phượng Chi đột nhiên chạy đến Thượng Hải làm gì? Bà lo lắng cho con trai đến điên rồi, sao còn có tâm trạng mà đi du lịch được?
Giọng nói cùa Cố Vỹ Thành nhu hoà: "Nói rõ ràng, em đi đến Thượng Hải làm gì? Đây không phải là phong cách của Từ Phượng Chi em, quá không hợp lẽ thường, nói mau. Vừa rồi ở trong nhà ba và mẹ đã đánh nhau luôn rồi, nghe nói đã đập phá rất nhiều đồ đạc, còn em lại chạy xa như vậy."
Từ Phượng Chi nhìn vào trong phòng đè thấp giọng nói: "Cố Vỹ Thành, em có thể nói cho anh biết một tin tức vô cùng tốt..."
"Em tìm được con bé Noãn Noãn rồi sao?" Cố Vỹ Thành hiểu rõ bà xã đại nhân, hôm nay ngoại trừ con trai và An Noãn Noãn, thì tuyệt đối không có chuyện gì khiến cho bà hưng phấn như vậy.
Từ Phượng Chi kích động không để ý cái gì: "Đâu chỉ là tìm được Noãn Noãn, còn có, em có thể chúc mừng anh rồi Cố Vỹ Thành, anh sắp làm ông rồi, hơn nữa còn là hai đứa cháu, ha ha." Bà cười lớn.
Bởi vì vậy mà Cố Vỹ Thành hoàn toàn mất bình tĩnh, giờ phút này ông đang ngồi trên ghế sô pha trong phòng nhỏ cạnh phòng khách ở tầng một, trực tiếp đứng dậy: "Em nói cái gì? Nói lại lần nữa xem nào?"
Từ Phượng Chi báo chuyện An Noãn Noãn đang mang thai, chuyện An Noãn Noãn và con trai đã gặp nhau trước trận động đất, cẩn thận nói rõ đầu đuôi cho Cố Vỹ Thành.
"Vậy còn không nhanh đón bọn nó trở về, ngốc ở bên đó làm gì?" Cố Vỹ Thành cao hứng, hoàn toàn quên mất hai người đang dựng thẳng lỗ tai "nghe lén" ở bên ngoài.