Sở Kiều Kiều tốt xấu gì cũng là một tay La Tây nuôi dưỡng, nhiều thứ trên người vẫn vô cùng khôn khéo và khéo léo, hơn nữa cô ấy xuất thân là một nữ diễn viên, có khả năng nhìn thấu vai diễn, không phải thật sự đơn giản và dễ thương như An Noãn Noãn trước kia.
Người xưa có câu nói rất hay, mẹ thế nào thì nuôi con thế đấy, rất nhiều thứ cứ dần dần biến đổi ngầm mà đến. Còn có môi trường tạo nên con người, Sở Kiều Kiều từ trong xương cốt mà được tạo ra và trải qua quá nhiều quá trình biến đổi ngầm mà đoán ra được lòng người, có lẽ có liên quan gì đó đến hoàn cảnh hiện tại của cô ấy! Dẫn đến cô ấy luôn cẩn thận từng tí quan sát sắc mặt của Cẩm Phong ở khắp mọi nơi, cho dùng làm nũng theo bản năng, nếu lỡ tính tình nóng nảy sẽ thấy hối hận trong giây phút tiếp theo, tìm thời điểm thích hợp để xin lỗi Cẩm Phong và thừa nhận sai lầm của mình.
Vì vậy, cho dù là bữa ăn giản dị của An Noãn Noãn, cô ấy cũng đều phải nhìn vào sắc mặt Cẩm Phong, hỏi: "Ở đây ăn cơm hay là ..."
Sự kiên nhẫn của Cẩm Phong thực sự là tới rồi, hơi nhíu mày, nhìn cũng không nhìn Sở Kiều Kiều: "Tùy em."
Sở Kiều Kiều đứng dậy nói với An Noãn Noãn: "Chúng tôi còn có việc phải làm, không ăn cơm cùng chị được."
An Noãn Noãn sửng sốt, liếc nhìn Cẩm Phong, biểu cảm và ánh mắt của anh ta nói chung là nhìn không ra được cảm xúc gì, luôn cho người ta cảm giác rất ôn nhu, so với khuôn mặt của thái tử giàu có của hắc đạo trong truyền thuyết hoàn toàn không có chút liên quan gì.
An Noãn Noãn nhìn Cẩm Phong: "Đều làm xong hết rồi, ít nhiều cũng phải ăn một chút rồi rời đi chứ ~"
Cẩm Phong liếc nhìn một bàn thức ăn đầy màu sắc trên bàn, An Noãn Noãn bụng cũng đã to rồi, vậy mà rất nghiêm túc vì bọn họ mà chuẩn bị thức ăn, vì vậy anh ta khẽ gật đầu: "Vậy thì ăn chút gì rồi hẵng đi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-2811-ghen-ti-den-phat-dien.html.]
Thật ra, Cẩm Phong đi đến đâu, nếu như là trước đây, anh ta hoàn toàn không để ý đến việc kinh doanh của tập đoàn J, vậy thì chính là một cuộc du ngoạn hoàn chỉnh, nhưng hiện tại không giống vậy nữa, anh ta bắt buộc phải công tư vẹn toàn, nếu không thì làm sao giải quyết tốt gian hàng lớn đầy rắc rối kia của Sở Kiều Kiều chứ! Vì vậy, anh đến Thượng Hải mà không gặp vài người là rất không nên.
Mấy người ngồi xuống, An Noãn Noãn dặn dò Khương Vân Phong: “Anh Khương, mau kêu chị dâu bế Nhã Nhã qua đây cùng ăn đi!” Mấy ngày nay họ vẫn luôn cùng nhau ăn cơm, An Noãn Noãn cùng không để ý nhiều đến thế, cho nên thậm chí dì Trương cũng cùng ăn chung với bọn họ.
Dù sao thì Khương Vân Phong đã đi theo Cố Bắc Thần nhiều năm, vì vậy anh ấy đưa cho dì Dương một ánh mắt, nói với An Noãn Noãn và Cẩm Phong: "Hôm nay chúng tôi sẽ ăn cơm ở bên kia, Phong thiếu, Sở tiểu thư cứ dùng tự nhiên."
Dì Dương trong lòng ngầm hiểu đi vô bếp tiếp tục làm việc, sau khi ba người vào chỗ ngồi, Cẩm Phong vẫn dùng giọng điệu như cũ nói với An Noãn Noãn: "Nếu như tình hình bên kia vẫn cứ tiếp tục tồi tệ như vậy, đồ cứu trợ từ “Phong Vân Điện Ảnh” của chúng tôi sẽ nhanh chóng gửi qua, đến lúc đó rất có thể tôi sẽ đích thân hộ tống đồ tiếp tế đến khu vực thảm họa, đoán rằng có thể có thể tìm được Cố Soái trong ban chỉ huy."
Cẩm Phong nói ra những điều này, thực sự coi hai chị em họ như gia đình của mình, thậm chí An Noãn Noãn cảm thấy rất xúc động, nhìn vào Sở Kiều Kiều, cô vẫn luôn cúi mặt, miếng thịt heo kho tàu cũng không có bao nhiêu hứng thú, cảm giác đối với An Noãn Noãn giống như miếng thịt lợn kho tàu khiến cô ấy khó mà nuốt trôi xuống được..
An Noãn Noãn vội vàng bưng canh đến trước mặt hai người Cẩm Phong và Sở Kiều Kiều: "Vậy, tôi trước tiên xin cảm ơn Phong thiếu trước!"
Mê Truyện Dịch
Cẩm Phong cố ý nói: "Vừa nãy lúc mới vào cửa hình như tôi nghe thấy cô gọi tôi là em rể?"
An Noãn Noãn liếc nhìn Sở Kiều Kiều, cười nói: "Ha ha ~ Tôi xưng hô như vậy sao, vậy tôi chỉ đành xem như hai người ngầm thừa nhận rồi ha!"