"Gặp qua, gặp qua rồi, ngồi đi ~" Cẩm Phong ném qua một bên thân phận bí ẩn của anh ta, cả người khắp nơi đều toát ra phong thái của một nhân sĩ, bằng không làm sao có đem vụ án lớn như “Thiên Chi Kiều Tử” trấn áp xuống, vẫn luôn giải quyết với các vị cổ đông, đều không để Sở Kiều Kiều trộn lẫn vào trong, cái người này thực sự không phải là người bình thường.
Tình huống trước mắt hiện tại vô cùng rõ ràng, Cố Bắc Thần đã sắp xếp xong người, Cẩm Phong nhìn Sở Kiều, nói nhỏ bên tai cô: "Bây giờ em có thể yên tâm chị và cháu ngoại của em không bị ai bắt nạt rồi chứ!"
Khuôn mặt Sở Kiều Kiều đỏ, trừng mắt nhìn Cẩm Phong: "Mặc kệ tôi đi ~"
Cẩm Phong trên mặt nở ra nụ cười bình tĩnh nhìn không ra có bất kì bực tức nào cả, chỉ là lúc mấy người An Noãn Noãn không để ý, ánh mắt của anh tối sầm lại, thấp giọng nói nhỏ với Sở Kiều Kiều: "Em như thế này, anh cảm thấy không phải là em đến thăm An Noãn Noãn và đứa bé, mà là vì Cố Bắc Thần mới đến, em không buông bỏ được Cố Bắc Thần chứ không phải An Noãn Noãn đúng chứ!”
Sở Kiều Kiều của ngày hôm nay đã sớm không còn là thiên kim tiểu thư nữa, nếu như không có Cẩm Phong xử lý tất cả các bên, trong lòng cô rất rõ ràng, những vị cô đông kia có thể bỏ qua cho một cô gái nhỏ bơ vơ không nơi nương tựa mới lạ, cô sớm đã không còn vẻ kiêu ngạo ương bướng vốn có nữa, đến lúc nên biến mất thì nhất định phải biến mất, đối với tình yêu, nó đói với cô sớm đã trở thành thứ xa xỉ với cô rồi, cô hiện nay phải để bản thân mình sống tốt trước đã.
Sở Kiều Kiều mím môi dưới: "Tôi không có, tôi chỉ là, vẫn có chút không thích ứng được ~"
Cẩm Phong xoa đầu cô: “Vậy thì tốt.” Từng lời nói của anh ta đều rất đơn giản và không có gì đáng chú ý, anh ta trước nay chưa bao giờ ép buộc Sở Kiều Kiều gì cả, nhưng không hiểu sao Sở Kiều Kiều luôn không thể hoàn toàn ở trước mặt anh ta mà buông bỏ gánh nặng và tin tưởng anh ta.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-2802-chi-em-gap-nhau-ma-nhu-khong-quen-biet.html.]
Trải qua bao nhiêu biến cố, Sở Kiều Kiều từ đầu đến cuối đều cho rằng không có chiếc bánh nào từ trên trời rơi xuống để bạn nhặt được một cách vô lý, sẽ không có ai đối xử tốt với bạn mà không có lý do.
Nói tóm lại trong lòng Sở Kiều Kiều, cô đã không còn tin tưởng vào tình thân, lại càng không tin vào tình cảm, nhưng cô hiểu rõ một điều, bất luận như thế nào cũng không thể mạo phạm đến Cẩm Phong, đây là con át chủ bài cuối cùng để cô trở mình, vì vậy, trong khoảng thời gian cô được Cẩm Phong đưa về biệt thự ở đường ven biển Hoàng Kim, cô từ vô tri vô giác trở nên hiểu rõ ngay lập tức.
Mê Truyện Dịch
Cô hiểu rằng vì bên trong “Thiên Chi Kiều Tử” một nhóm người La Tây bọn họ đang rửa tiền, mà cô sẽ phải chịu trách nhiệm và hậu quả với tư cách người đại diện, cô cũng nhìn rất rõ Cố Bắc Thần, anh ấy căn bản không có cách nào lội qua vũng bùn của Sở gia, càng đừng nói quan tâm đến cô, đối với cô mà nói căn bản chỉ mà mơ mộng hão huyền, cô hiểu rõ hiện giờ tình hình của cô và Cẩm Phong là đã hoán đổi vị trí cho nhau.
Cô cũng không còn vênh váo tự đắc với anh, không còn một Sở Kiều Kiều cao cao tại thượng nữa, cô đã là một cô bé Lọ Lem rơi xuống từ nhà cao tầng, trên lưng còn đang mang nợ, vì vậy, cô liền bắt đầu đối với Cẩm Phong các loại giả tình giả nghĩa mà thuận theo, nhìn thì dường như đặc biệt nghe lời anh, nhưng Cẩm Phong không phải là kẻ ngốc, làm sao có thể không nhìn ra ra suy nghĩ thật sự trong lòng cô!
Sở dĩ Cẩm Phong bình tĩnh như vậy là vì tức giận, anh cảm thấy Phong thiếu anh hoàn toàn không thiếu nữ nhân, anh chỉ là muốn hoàn toàn bóp c.h.ế.t tâm ý của Sở Kiều Kiều đối với người nào đó, để cho cô ấy nhìn rõ tương lai, cho dù cô hiện giờ không tin vào tình yêu hay là bất cứ ai, anh cũng không quan tâm, đôi khi quan tâm quá nhiều đến một người, trái tim cũng dần trở nên thu hẹp hơn!
An Noãn Noãn nhìn thấy hai người họ thì thì thầm thầm nói gì đấy, liền hét lên: "Kiều Kiều, Cẩm Phong qua đây ăn cơm! Hôm nay tôi đặc biệt vì hai người mà xuống bếp đấy."