Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/qXel6Vjon
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lúc ra khỏi cửa Cố Bắc Thần không mang theo thứ gì hết mà chỉ một thân gọn nhẹ lên trận. Lúc này, anh rút cái thẻ lương ra rồi nhét vào trong tay An Noãn Noãn: “Cầm lấy. Tiền bán mạng của anh. Không được phép để em và con trai, con gái chịu thiệt thòi. Anh biết lão gia tử và Cố Tổng có đưa tiền cho em. Không cần thấy tiếc mà tiết kiệm với bọn họ. Em cứ yên tâm tiêu đi.” Dứt lời, anh hít một hơi thật sâu rồi nói: “Nếu như dám thờ ơ với bản thân và con cái, xem bổn soái lúc quay về làm sao xử lý em.”
Trong lòng An Noãn Noãn lo sợ muốn chết. Cô sợ anh quay về thì có bị trừng phạt gì hay không hay là có phải đi đến tuyến đầu của vùng bị nạn hay không. Nhưng cô biết cô căn bản không cản anh được. Cô liền dùng sức gật đầu: “Yên tâm đi. Em sẽ cố gắng chăm sóc cho các con và bản thân em thật tốt. Anh yên tâm đi.” Dứt lời, hai tay cô ôm lấy mặt của Cố Bắc Thần: “Sau này không được phép kích động. Nếu không em sẽ nổi giận. Là kiểu rất rất nổi giận, sẽ không để ý đến anh. Nếu như anh dám phạm phải sai lầm nghiêm trọng thì em sẽ dẫn các con bỏ trốn, không để anh tìm ra bọn em đâu.”
Cố Bắc Thần dìu cô từ từ, đợi cô đứng vững, anh liền giơ tay lên chào An Noãn Noãn: “Tuân lệnh phu nhân!”
Lần này An Noãn Noãn không trêu đùa anh nữa mà chỉ ngây ngốc nhìn anh. Khoảnh khắc này, nhìn màn hình lớn đó và màn hình lớn bên ngoài bức tường thủy tinh khắp nơi đều đang báo tình trạng bi thảm của vùng bị nạn. An Noãn Noãn đột nhiên cảm thấy người đàn ông nhà cô rất tốt. Vậy mà anh lại là một người chỉ huy dũng cảm gánh vác sinh mạng của nhiều người đến vậy.
Hôm nay một mình cô thai nghén hai đứa con cũng không cảm thấy vất vả. Cho dù cô bị ông nội và ba của người đàn ông này đuổi đi giữa đêm thì cô cũng không cảm thấy uất ức.
An Noãn Noãn tiến lên trước chỉnh lại cổ áo của Cố Bắc Thần một chút: “Không sao. Anh mau sắp xếp rồi đi đi. Bây giờ em gọi điện thoại cho dì Dương để dì ấy qua đây giúp em dọn đồ.”
Cố Bắc Thần thấy thời gian sắp không kịp rồi. Anh nghe điện thoại xong thì liên lạc với đội trưởng của một đội đặc chủng gần nhất mượn máy bay trực thăng của anh ta đưa anh quay về Hải Thành. Nếu không thật sự sẽ làm lỡ chuyện lớn.
Cố Bắc Thần kéo An Noãn Noãn tới trước mặt Vương Thâm bọn họ: “Vương Thâm, tôi không kịp rồi. Tôi nghĩ chắc anh cũng biết cả rồi. Sau mấy phút nữa thì máy bay trực thăng của lão Lục sẽ qua đây đưa tôi về Hải Thành. Anh và chị dâu giúp cô ấy dọn dồ về. Dì trong nhà sẽ lập tức tới. Người tôi sắp xếp vừa mới tới Thượng Hải rồi. Một lát nữa đành làm phiền anh và chị dâu vậy.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-2772-vi-yeu-ma-treo-deo-loi-suoi.html.]
“Cô Soái, anh cứ khách khí như vậy tôi không vui đâu. Chúng ta dù gì cũng là anh em trong cùng một chiến hào mà. Em dâu và các cháu anh cứ yên tâm đi.” Dứt lời, anh ta đặt tay lên trên vai Cố Bắc Thần: “Phỏng chừng chúng tôi rất nhanh cũng phải nhận mệnh lệnh rồi. Có duyên thì gặp nhau ở tuyến đầu vùng bị nạn đi. Em dâu vừa hay có thể cùng đi với Nhất Hàm. Cô ấy và con trai ở bên này cũng không quen nhiều người lắm.”
“Được. Như vậy là tốt nhất rồi.” Dứt lời, Cố Bắc Thần nhìn về phía Nhạc Nhất Hàm gật đầu: “Vậy thì đành nhờ cậy chị dâu rồi.”
Có máy bay trực thăng do đội trưởng Lục của đại đội đặc chủng nào đó tự lái rất nhanh đã tới tầng thượng của nhà hàng họ dùng cơm rồi. Có được sự đồng ý của ông chủ nhà ăn, một đoàn người bọn họ liền đi lên tầng thượng.
Cố Bắc Thần ngẩng đầu nhìn chiếc máy bay càng lúc càng tới gần, nhét tay vào túi quần móc đồ ra.
An Noãn Noãn trợn to mắt lên, ấn tay Cố Bắc Thần xuống, lắc đầu: “Em, em và các con không cần di thư đâu...”
Mê Truyện Dịch
Cố Bắc Thần nhíu mày, miệng hơi mở ra: “Không phải di thư, là nhẫn kết hôn của chúng ta, con nhóc thối tha.” Nói xong, anh lấy ra chiếc nhẫn kết hôn có khắc dấu ấn của anh ra rồi đeo lên cho cô: “Sau này không được tháo ra nữa.”
Đây là nét chữ An Noãn Noãn muốn xem ở trên mặt. Nhưng nói là lo lắng mới tháo ra. Người phụ nữ nào đó mất rất nhiều sức mới tháo ra rồi cất đi mãi không đeo lên. Lần này bị Cố Bắc Thần lấy ra rồi trèo đèo lội suối đeo lên trên tay của cô rồi.