Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong chốc lát, An Noãn Noãn liền căng thẳng hung hăng nuốt nước miếng. Cô kéo tay Cố Bắc Thần ra xa mấy bước: “Không phải là ông nội biết được anh tìm ra em rồi đấy chứ?” Bây giờ cô vô cùng lo lắng Cố Bắc Thần sẽ bị người nhà họ Cố kéo về rồi điên cuồng ngược đãi. Đêm qua, lúc tắm rửa cho anh, nhìn thấy những dấu ấn đó trên lưng anh, cô suýt chút nữa thì khóc rồi.
Cố Bắc Thần kéo An Noãn Noãn vào trong lòng. Cánh tay to lớn nắm lấy sau ót cô, trầm giọng an ủi: “Không phải đâu. Nhà họ Cố tạm thời không biết. Em đừng sợ. Có biết thì cũng làm sao chứ? Bọn họ muốn gặp con trai và con gái của anh. Bổn soái còn không muốn cho họ gặp nữa. Yên tâm đi. Là chuyện trong quân khu. Căn cứ Tây Nam, Tây Bắc xảy ra động đất nghiêm trọng. Bề mặt địa chấn nứt khá lớn, kéo dài mãi tới tây bắc Tây Tạng vô cùng nghiêm trọng. Cấp trên lệnh cho anh chuẩn bị trấn thủ tại chỗ chỉ huy. Bất cứ lúc nào cũng có thể dẫn binh lên tuyến đầu để phòng chống động đất, cứu nạn.”
An Noãn Noãn đột nhiên ngẩng đầu nhìn Cố Bắc Thần: “Đợi đã. Cũng chính là nói việc anh tới chỗ này, lãnh đạo của anh không hề biết đúng không?”
Cố Bắc Thần biết không lừa nổi cô chỉ đành gật đầu: “Không sao. Ba mươi phút sau anh ngồi máy bay trực thăng của đội đặc chủng quay về Hải Thành. Không làm lỡ chuyện đâu.”
“Anh, anh sau này không được kích động như vậy nữa.” An Noãn Noãn ngẩng đầu quở trách.
Cổ họng Cố Bắc Thần chuyển động rất lâu. Anh mở miệng nói: “Vật nhỏ, em nói xem ngoài em khiến bổn soái kích động ra thì còn có chuyện gì có thể khiến bổn soái kích động nữa?”
Mê Truyện Dịch
An Noãn Noãn từ từ nhắm mắt lại, hai tay ôm lấy tấm lưng rắn chắc của anh: “Em xin lỗi. Vẫn luôn là em gây rắc rối cho anh. Nhưng em thật sự không thể quay về Hải Thành được. Em cũng không thể cứ như vậy mà quay về được.”
“Không được phép nói là em gây thêm rắc rối cho anh. Không về thì không về thôi. Chúng ta sống ở chỗ này. Thượng Hải tốt biết bao! Để bọn họ nhớ cháu đến phát điên luôn đi.” Cố Bắc Thần vì để bà xã đại nhân yên tâm dưỡng thai mà liều mạng lắm rồi. Nhà họ Cố đều vì nhớ cháu mà phát điên. Thật lòng không biết đại thiếu gia nhà họ Cố như thế nào.
An Noãn Noãn đánh anh một cái: “Không được phép nói lung tung. Đều điên hết lên thì cả hai chúng ta chẳng phải là tội nhân sao?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-2771-vi-yeu-ma-treo-deo-loi-suoi.html.]
“Ha ha...” Cố Soái lại cười to sảng khoái. Đây chính là chuyện hoang đường của anh. Dưới tình thế nguy cấp anh vẫn có thể bình tĩnh được. Đó là phải đẹp trai đến bùng nổ sao.
Bởi vì bây giờ động đất ở căn cứ Tây Nam, Tây Bắc vừa mới báo cáo được mấy phút, bởi vì Cố Bắc Thần là bộ đội đặc chủng, phàm là chuyện lớn và vụ án khẩn cấp đều là thông qua Cố Bắc Thần, cho nên anh ở Hải Thành làm thủ lĩnh cao nhất của căn cứ đặc chủng nào đó tại núi Bắc Nam. Vậy mà hiện tại lại không nhận được tin cho nên lãnh đạo cao nhất ở quân khu Hải Thành mới tìm anh.
Dù sao chuyện lần này kết thúc thì Cố Soái chắc chắn phải chịu một lần quân pháp. Đoán chừng tệ nhất cũng phải bị giam lại hoặc là lần này người nào đó lại ở trong lúc chống động đất cứu nạn lập công chuộc tội rồi.
Cho nên lúc này, tin tức trong điện thoại của Vương Thâm và Nhạc Nhất Hàm, trên đầu đề, còn có màn hình lớn của nhà ăn tất cả đều là tin tức liên quan đến động đất ở Tây Nam, Tây Bắc ùn ùn kéo tới.
Vương Thâm nhìn về phía Nhạc Nhất Hàm: “Có lẽ Cố Soái chính là nhận được mệnh lệnh này.”
“Vậy các anh?” Nhạc Nhất Hàm đã cảm nhận được dấu hiệu của việc phải chia tay lần nữa.
Vương Thâm ôm lấy vai của vợ và con trai, đặt cằm trên đỉnh đầu của Nhạc Nhất Hàm: “Chắc phải chờ lệnh, xuất phát bất cứ lúc nào.”
Nhạc Nhất Hàm im lặng một lúc lâu. Lúc này cô mới từ từ ngẩng đầu lên, cong môi cười: “Không sao. Em và con trai đợi anh.”