Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trung tâm thương mại Hằng Long. Bọn họ trực tiếp đi tới khu bán đồ cho bà bầu và trẻ em.
An Noãn Noãn nhìn thấy mấy cái mác giá đó liền cắn lưỡi, chỉ nhìn chứ không mua. Trong lúc nhân viên bán hàng không quá để ý, cô âm thầm chụp lại mấy tấm.
Cố Bắc Thần thấy thế nhíu mày: “Em đang làm cái quái gì thế?” Đi vòng quanh cả một hồi lâu, xe đẩy của Cố Bắc Thần vẫn trống không.
An Noãn Noãn nói thầm: “Quá đắt ròi. Em chụp lại giá tiền và nhãn hiệu rồi lên mạng mua cho xong. Dù sao thì trẻ con lớn nhanh không cần mua đồ đắt như vậy làm gì cả. Đúng không chị Nhất Hàm?”
Nhạc Nhất Hàm cũng là người phụ nữ vô cùng hiền hoà, cười nói: “Đúng thế. Đừng mua đồ đắt quá. Trẻ con lớn lên từng ngày, lớn lên nhanh lắm.” Dứt lời, cô ta nhìn qua Cố Bắc Thần và Vương Thâm nói: “Thật ra quần áo lúc còn nhỏ của bạn nhỏ Vương Nhạc Sâm nhà chị có rất nhiều. Không biết hai người có chê bai...”
Mê Truyện Dịch
“Không chê, không chê. Em nghe dì nhà bọn em nói trẻ con thì phải nhiều đồ cũ mới tốt, dễ nuôi.” Khuôn mặt An Noãn Noãn tràn đầy niềm vui như người sắp được làm mẹ.
Nhạc Nhất Hàm nói: “Đúng đúng đúng. Chính là thế. Vương Nhạc Sâm nhà chị còn chưa ra đời thì đã nhận được nhiều quần áo cũ rồi. Nói là cũ nhưng thật ra đều mới tinh. Trẻ con lớn nhanh như vậy sao mà mặc hỏng được.”
Thế này tốt rồi. Hai người phụ nữ nói đến nghiện luôn. Nhạc Nhất Hàm nói: “Thật ra Cố Soái và Vương Thâm nhà chị đều thuộc kiểu đàn ông kết hôn muộn. Cho nên có rất nhiều người trạc tuổi họ đều có con hết rồi. Nửa chỗ đồ mới đều không mặc hết được.”
Cố Bắc Thần cũng không chê bai. Chủ yếu là thời gian của anh có hạn. Anh phải sắp xếp cho cô gái nhỏ này và các con xong rồi mới đi được. Cho nên anh liền nói với Nhạc Nhất Hàm: “Vậy được. Khi quay về, chị dâu thấy có quần áo con nhà ai không cần nữa thì đóng gói lại cho nhà tôi là được.” Dứt lời, anh nhìn về phía An Noãn Noãn: “Tốt xấu gì thì chúng ta cũng phải mua cho các con vài bộ chứ.” Cũng không thể để cho con của Cố Soái anh mặc toàn đồ người ta mặc thừa lại được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-2761-chap-hanh-nhiem-vu-khan-cap.html.]
Chọn tới chọn lui cũng xem như mua được cho các con mấy món đồ cần thiết như quần bỉm, sữa bột, bình sữa. Đến cả Nhạc Nhất Hàm bà mẹ mới thăng chức này chỉ đạo chuẩn bị tới trạm tiếp theo.
Cố Bắc Thần sợ An Noãn Noãn đi theo quá mệt. Sau khi mua xong đồ cho các con, anh sắp xếp đặt đồ ăn cho An Noãn Noãn và gia đình Nhạc Nhất Hàm ở trên tầng. Còn anh lại đi lên tầng tiếp.
Đợi tới khi Cố Bắc Thần ôm túi to túi nhỏ lên tầng thì An Noãn Noãn kinh ngạc. Vậy mà anh lại mua đồ bầu và đồ mặc nhà của ba mùa hạ, thu, đông cho cô. Còn có các loại giày vải, mũ, khăn quàng cổ, bao tay. Tóm lại là Cố Soái có thể nghĩ ra được cái gì thì đều mua hết rồi.
An Noãn Noãn liếc qua cái thì phát hiện ra một cái hộp to màu xanh lá cực kỳ đẹp đẽ. Cô liền lấy ra: “Trong này đựng cái gì thế? Dáng vẻ đẹp thật đấy!” Kết quả lúc mở ra bên trong lại là một bộ kem dưỡng da thuần thực vật.
Thai phụ nào đó còn chưa kịp cảm động thì Nhạc Nhất Hàm bên cạnh đã cảm động đến phát khóc. Cô ấy ngạc nhiên nhìn qua phía Cố Bắc Thần: “Trời ơi, Cố Soái, anh có còn là thái tử gia của nhà họ Cố mà tôi quen biết nữa không? Sao anh có thể tinh tế tới mức này chứ?” Nói rồi Nhạc Nhất Hàm nhìn về phía Vương Thâm: “Vương Thâm, đã nhìn thấy chưa? Anh phải học thập Cố thiếu người ta đi!”
Vương Thâm cũng là một người chồng tốt nghe lời. Anh ta cúi chào Nhạc Nhất Hàm: “Tuân lệnh phu nhân.”
Cả hai nhà đều chơi đùa cùng với Vương Nhạc Sâm. Bầu không khí xung quanh nhà ăn đều sôi động hẳn lên.
Nhà ăn này rất khó đặt chỗ. Đặc biệt là chỗ phòng riêng trên tầng. Nghe nói chỗ đó có thể nhìn thấy toàn cảnh của Thượng Hải cho nên phòng riêng cho bữa tối càng khó đặt hơn.
Đột nhiên, Vương Thâm nhìn về phía Cố Bắc Thần đang chơi với Vương Nhạc Sâm: “Ấy, Cố Soái, anh làm sao đặt được chỗ này vậy? Nghe nói vị trí trong này rất khó đặt được.”