Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Bắc Thần nhìn An Noãn Noãn đang suy tư: “Sao vậy? Suy nghĩ gì sao?”
An Noãn Noãn hơi nhíu hàng lông mày thanh tú. Cô thật sự không biết nói làm sao. Có phải nói đến Đường Thần thì sẽ dây dưa đến rất nhiều người, không nhắc đến cũng không được không?
Mãi đến khi được Cố Bắc Thần dìu vào trong thang máy, An Noãn Noãn mới ra quyết định. Nhìn về phía Cố Bắc Thần: “Cái đó, Tinh Tinh, cậu ấy và Đường Thần cùng nhau đến đây.” Nói xong, người phụ nữ nào đó lại làm ra vẻ khôn ngoan mà bổ sung thêm một câu: “Nghe nói Đường Thần có công vụ ở bên này cho nên hai người họ cùng nhau qua đây.”
Cố Bắc Thần giả vờ hiểu rõ gật đầu: “Ồ! Xem ra em và Văn Tinh Tinh đã âm thầm liên lạc với nhau rất lâu rồi. Cố ý không cho lão tử biết sao? Hả?” Cố Bắc Thần vừa nói vừa mân mê cục thịt nhỏ trên lưng An Noãn Noãn.
Mê Truyện Dịch
“À, không phải. Thì chính là bọn họ tới em mới biết. Chính là đột nhiên đụng phải ở trên đường phố. Em cũng bị doạ cho giật mình luôn. Làm gì có chuyện âm thầm liên lạc rất lâu chứ!”
Cố Bắc Thần cười rồi: “À, vậy cũng có nghĩa là Văn Tinh Tinh và Đường Thần đặc biệt tới thăm em. Không phải vì Đường Thần có công vụ nên Văn Tinh Tinh mới tiện đường đi tới đây cùng anh ta sao?” Lời nói của anh bình bình, không có bất kỳ sự cường điệu của tức giận. Nhưng mỗi một chữ đều nói vô cùng chắc chắn. Hơn nữa lời chất vất hoặc dò hỏi đều dùng giọng điệu trần thuật để nói ra. Quả thực khiến An Noãn Noãn không có cách nào để giải thích được.
Thai phụ nào đó dường như sững sờ rồi. Rốt cuộc cô đã lấy đá đập vào chân ai vậy? Cũng say rồi.
Nhưng một lát sau, An Noãn Noãn dựa vào việc bản thân là thai phụ mà đảo ngược tình thế trong chốc lát. Cô không thèm liếc người nào đó lấy một cái: “Anh thông minh. Như thế thì làm sao? Kỳ quái.”
“Ting.” Một tiếng thang máy tới tầng một rồi. Hai người bận cãi nhau mà không đi ra ngoài. Một đôi nam nữ bên ngoài, người phụ nữ cũng có cái bụng khá to. Mà người nữ đó từng gặp An Noãn Noãn cho nên liền nhắc nhở: “Này! Mẹ của song bào thai. Hai người thế này là lên hay xuống vậy?”
An Noãn Noãn ngẩng đầu lên: “A, là cô à! Xuống xuống...”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-2751-so-nguoi-khac-khong-biet-co-ay-co-thai-song-sinh.html.]
Thai phụ đó mang thai hơn 6 tháng rồi. Nhưng người ta chỉ mang thai đơn cho nên nhìn qua thì bụng cô ấy và cái bụng hơn 4 tháng của An Noãn Noãn đều to như nhau.
Sau khi hai bên chào hỏi lẫn nhau, chồng của thai phụ đó dìu cô ấy vào trong thang máy. Nhưng thai phụ đó dường như chưa hết tò mò hỏi An Noãn Noãn: “Mộng Thần, vị này là...” Ánh mắt đó mang theo ý cười kỳ lạ.
“À, đúng rồi. Quên không giới thiệu. Chồng tôi Cố Bắc Thần.”
“Ồ...” Thai phụ đó kéo dài chữ ồ biểu thị rất kinh ngạc rồi vẫy tay: “Vậy, tạm biệt.”
Trước khi thang máy đóng lại còn nghe thấy thai phụ đó nói với chồng: “Người phụ nữ này rất kỳ lạ nha. Không phải nghe nói cô ấy là tiểu tam sao? Sao lại đột nhiên có một ông chồng xuất hiện chứ? À, đúng rồi. Vẫn luôn có một người đàn ông vừa đẹp trai vừa có rất nhiều tiền thường xuyên tới đưa đón cô ấy.”
Người phụ đó to giọng như vậy đều bị An Noãn Noãn nghe thấy hết rồi. Cố Bắc Thần lại không điếc làm sao có thể không nghe thấy được? Anh cong môi lên, xoa đầu của An Noãn Noãn. Người phụ nữ nào đó bị chọc giận tới mức bĩu môi rồi.
“Tiểu tam là ý gì?” Giọng nói của Cố Bắc Thần mang theo ý cười run rẩy. Bàn tay to lớn xoa sau gáy cô như đang an ủi.
An Noãn Noãn không dễ gì làm nũng với người nào đó, dựa vào lồng n.g.ự.c của anh: “Sao đi đến đâu cũng không thiếu đi kiểu bà tám vậy? Thật là! Mỗi lần cô ấy nhìn thấy em đều muốn nói chuyện cùng em. Thế mà lại ở sau lưng nói xấu người ta. Thật là!”
Cố Bắc Thần chầm chậm nhắm mắt vào, vuốt ve tóc cô: “Không sao đâu. Lần sau có thể nói với cô ấy, ông xã của em chỉ có một người vợ, một cô tình nhân, một cô tiểu tam. Tất cả đều do một mình em sắm vai hết. Như vậy không phải là được rồi sao?”