Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/qXel6Vjon
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Bắc Thần làm sao lại không nhìn ra được suy nghĩ nhỏ bé đó của An Noãn Noãn chứ? Anh liền giả vở tức giận trầm mặt xuống, kéo cô vào lòng. Ngón tay thon dài ma sát qua lại trong tóc cô. Giọng nói khàn khàn giả vờ chịu thua nói: “Bổn soái là người đàn ông đã có vợ rồi. Có một chút ý tưởng thì không nên sao? Hửm?” Nói rồi, bàn tay to lớn của anh đặt lên phần bụng đang lồi lên của cô: “Nhưng bổn soái cũng lo lắng cho hai đồ vật nhỏ này này. Phải làm sao đây?”
Trái tim hư vinh của An Noãn Noãn ngược lại hài lòng rồi. Nhưng cuối cùng cô vẫn thấy ngại. Người xấu nào đó thông minh như vậy chắc chắn là đã nhìn ra ý đồ của cô rồi.
Cọ tới mức mặt nóng lên rất nhiều. An Noãn Noãn giả vờ cố tình quay đầu nhìn ánh trăng ngoài cửa sổ lẩm bẩm: “Em cũng lo lắng cho hai tiểu gia hoả này nha. Nhưng em cũng không nỡ để cho anh chịu vất vả như vậy đâu.” Những thứ khiến anh không tiếc chịu vất vả đó vẫn bị cô kín đáo nói ra.
Cố Bắc Thần lại không phải là Liễu Hạ Huệ. Càng huống hồ gì cô là người phụ nữ mà anh ngày nhớ đêm mong, trèo đèo lội suối, liều mạng, gánh chịu nguy hiểm bị xử lý thêm một lần nữa để tìm ra. Anh ôm cô như vậy làm sao có thể không chút xúc động được? Nhưng anh thật sự lo lắng cho sức khoẻ của cô, lo lắng cho cục cưng của bọn họ.
Cố Bắc Thần cắn chặt môi. Yết hầu trượt lên trượt xuống rất lâu. Lúc này anh mới hung hăng động đây con ngươi đen như mực. Ánh mắt sắng quắc của anh nhìn chằm chằm vào người phụ nữ trong lòng mình rất lâu. Đã như vậy rồi mà cô cũng không nói người nhà họ Cố lấy một câu mà còn vất vả như vậy vì anh, vì nhà họ Cố bọn họ mà mang thai đứa trẻ. Thế này anh phải đối xử với cô thế nào mới được đây?
Mê Truyện Dịch
Ấn đường của người nào đó càng lúc càng co chặt lại. Cổ họng trượt lên trượt xuống, có tiếng thở gấp. Anh cúi đầu hung hăng cắn lên khoé môi của An Noãn Noãn, trầm giọng thở dài: “Vật nhỏ, thật sự không biết nên yêu thương em như thế nào nữa?” Dứt lời, anh liền nhẹ nhàng xoay người, đặt cô nằm dưới người anh. Hai tay anh đặt lên hai má của cô. Anh hôn chi chít một đường từ trên đỉnh đầu xuống dưới...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-2741-huong-vi-cua-hanh-phuc.html.]
Sáng sớm hôm sau, lúc An Noãn Noãn mở mắt ra, cái rèm cửa sổ màu tím của phòng ngủ bị kéo ra một nửa. Chỉ có một lớp voan mỏng màu tím vẫn chưa bị kéo ra, rủ trên mặt đất. Căn phòng hiện rõ sự dịu dàng, ấm áp, đến cả trong không khí cũng có mùi hương của anh. Mùi t.h.u.ố.c lá nhàn nhạt lẫn với mùi của gỗ đàn hương. Bây giờ kiểu hương vị của ánh nắng.
Người phụ nữ nào đó cong khoé miệng, đưa tay vuốt ve cái bụng. Sáng sớm vừa mới mở mắt ra liền có sự ấm áp, ánh nắng. Bên này là hương vị của hạnh phúc.
An Noãn Noãn quay mặt lại. Người ở bên cạnh đã không còn ở đó nữa. Cô đưa tay qua thì vẫn còn dư lại chút hơi ấm.
An Noãn Noãn mím môi cười nhạt. Cô vén chăn lên chuẩn bị rời giường. Nhưng cô phát hiện ra bản thân không những trần như nhộng mà khắp nơi còn là dấu vết “làm xằng làm bậy” của người xấu xa nào đó. Quan trọng là cả người cô không có sức lực, mềm nhũn ra không dậy nổi. Lúc này, cô mới nghĩ tới người nào đó đêm qua cuối cùng cũng không thể nhịn nổi. Ngoại trừ chỗ đó ra thì chỗ nào của cô cũng người xấu đó “hành hạ” một lần.
Cuối cùng An Noãn Noãn vẫn đứng dậy. Mặc dù bây giờ cô là thai phụ nhưng cô vẫn cưỡng ép bản thân phải có quy luật giữa thời gian làm việc và nghỉ ngơi. Dù sao có rất nhiều thứ của em bé là từ trong bụng mẹ mà ra. Đứa trẻ như thế nào cứ nhìn người mẹ trước là đã có kết luận đại khái rồi. Cho nên An Noãn Noãn có yêu cầu rất nghiêm khắc với bản thân mình.
An Noãn Noãn tắm rửa đơn giản rồi mặc bộ đồ ở nhà màu tím nhạt. Lúc cô đi ra khỏi phòng ngủ, cô phát hiện Cố Bắc Thần vậy mà lại đang mặc tạp dề của cô làm bữa sáng. An Noãn Noãn kinh ngạc: “Quân trưởng đại nhân còn biết nấu cơm?”