Cố Bắc Thần hỏi mấy câu tượng trưng liên quan đến trường học, Cao Nhất Phỉ biết chuyện này phải giấu diếm đi, thế nhưng cảm thấy có lỗi với An Noãn Noãn, An Noãn Noãn lo lắng xảy ra chuyện, đã nói riêng với Cao Nhất Phỉ, nếu như ngộ nhỡ có người đến, đừng nói cô đã từng đến, cho nên An Noãn Noãn mấy ngày ở thôn Mặc Bắc, chưa bao giờ chụp ảnh cùng mọi người.
Cao Nhất Phỉ nói mọi người đang dự trù tài chính để xây dựng lớp học, cơ quan chính quyền địa phương, chính phủ cũng dự định liên kết mấy trường tiểu học gần đây cùng nhau, như vậy tập trung thành một trường học.
Cố Bắc Thần trong lúc Cao Nhất Phỉ không phòng bị, hỏi một câu: "Ai mang “cô Hi Hi” kia đi, “anh An” quyên góp cho các cô bao nhiêu?"
Vừa nãy ánh mắt muốn g.i.ế.c người của Cao Nhất Phỉ dành cho Lan Mi Nhi anh sớm đã nhìn thấy rồi, mánh khỏe này cũng không thể qua được mắt anh, anh trèo đèo lội suối chịu đầy áp lực mới có thể đến đây, nói rõ là anh đã nghi ngờ Cẩm Phong, nghi ngờ nơi này, quan trọng là Vương Tranh khi điều ra lộ trình của Cẩm Phong, phát hiện anh ta ở Tạng Bắc xử lý công việc này có lỗ thủng.
"Sao?"
Cao Nhất Phi suýt chút nữa nói ra một câu, sao anh biết dược? Thế nhưng giây tiếp theo cảm thấy không được, Cẩm Phong thực sự đã dặn dò không thể nói ra, huống hồ Cẩm Phong không dùng tên của mình nữa!
Mê Truyện Dịch
Thấy vẻ mặt của Cao Nhất Phỉ, Cố Bắc thần cũng không vạch trần cái gì, cười như không cười nói: "Cô giáo Cao không tiện nói? Vậy thì thôi bỏ đi, nếu như không đủ, thì chỉ cần nộp đơn cho bà Từ Phượng Chi hội trưởng 'quỹ từ thiện' của doanh nhiệp Cố thị là được."
Cao Nhất Phỉ 12 năm trước đến trường tiểu học thôn Mặc Bắc, hoàn toàn không biết Cố Bắc Thần là ai, nhưng mà doanh nghiệp Cố thị thì cô ấy biết, một trong bốn doanh nghiệp gia tộc lớn nhất Hải Thành, cô ấy ở đây hai năm, Cố thị thường xuyên quyên góp tiền.
Cao Nhất Phỉ tuy rằng không biết cô gái Hi Hi kia tại sao lại lo lắng có người biết cô ấy từng đến đây, nhưng cô ấy hiểu rõ người ta đã dặn dò vậy thì phải giữ đúng, phải tuân thủ lời hứa, cần phải giữ bí mật với bất kỳ ai ngoại trừ nhóm của bọn họ và người dân địa phương, thế nhưng tình huống trước mắt, xem ra là cô ấy 'bán đứng' Hi Hi rồi!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-2672-co-bac-than-muu-hai-cam-phong.html.]
Không phải vừa nãy nghe bà Trác Mã và trưởng thôn nói vị anh Cố này là một sĩ quan sao? Là chiến hữu khi còn sống của cháu trai bà Trác Mã, bố Trát Tây sao?
Anh làm sao biết được doanh nghiệp Cố Thị, còn biết được hội trưởng của quỹ từ thiện doanh nghiệp Cố Thị là bà Từ Phượng Chi chứ!
Cao Nhất Phi cẩn thận nói: "Anh rốt cuộc là..."
Cố Bắc Thần cũng không lo lắng gì cả, móc ra giấy chứng nhận quơ quơ trước mặt của Cao Nhất Phỉ: "Cố Bắc Thần, đội trưởng đội đặc nhiệm XX của Trung Quốc, mà Hi Hi mà các người nói, là vợ của tôi. Còn người đàn ông kia không phải là anh An, mà là một 'phạm nhân đang chạy trốn' hiểu không?"
"Sao? Cái gì? Anh, anh không được nói lung tung..." Cao Nhất Phỉ hoàn toàn bị dọa rồi.
Cố Bắc Thần đúng là rất bình tĩnh, lôi cái ghế ở trước bàn làm việc của Cao Nhất Phỉ: "Cô giáo Cao cảm thấy tôi giống như là một người nói lung tung sao?"
Cao Nhất Phỉ lắc đầu, biểu thị Cố Bắc Thần không giống như người mưu hại người tốt.
"Rất tốt. Đưa số điện thoại của Hi Hi cho tôi, tôi có thể miễn tội 'chứa chấp tội phạm' của cô." Cố Bắc Thần tiếp tục hù dọa Cao Nhất Phỉ.
Cao Nhất Phỉ mạnh mẽ lắc đầu: "Không. Không. Không. Không phải như anh nói đâu, Hi Hi cô ấy, cô ấy vẫn luôn từ chối chụp ảnh, cô ấy, cô ấy nói cô ấy không có điện thoại, điện thoại bị mất ở trên xe rồi."
Cố Bắc Thần sờ mũi và môi, vẫn nhìn chằm chằm vào Cao Nhất Phỉ, câu nói này của cô ấy là thật, cô gái ngốc kia nếu như quyết tâm không muốn anh tìm được, vậy thì cô tuyệt đối sẽ nói như vậy.