Lúc Mạc Bắc lái xe qua cổng khu nhà ở của An Noãn Noãn, cố ý nhìn kính chiếu hậu, Đường Thần ngồi trên ghế sau nghiêng mặt, nhìn về một hướng nào đó trong khu nhà, anh ta cố ý giảm tốc độ hết cỡ.
Mãi đến khi tiểu khu 'Hỉ Lâm Môn' dần dần biến mất, Mạc Bắc mới tăng tốc độ xe, cắn răng nói: “Tổng giám đốc Đường, một giờ trước lão phu nhân đã gọi điện đến hỏi lúc nào ngài về đến thủ đô."
Đường Thần đang nhắm mắt nghỉ ngơi ‘ừm ‘ một tiếng rồi hỏi: "Bà còn nói gì nữa không?"
Mạc Bắc nói: "Nghe ý lão phu nhân hình như nói mấy ngày nữa là đến lễ mừng thọ 75 tuổi của lão gia tử Mạnh, chị dâu đã về thủ đô nên bảo ngài xong việc thì nên đến nhà họ Mạnh một chuyến."
Tuy Đường Thần biết anh ta và Mạc Bắc là bạn học với nhau nhiều năm, nhìn thì có vẻ như Mạc Bắc đã theo bên anh ta suốt mấy năm qua nhưng trong lòng anh ta hiểu rất rõ, thực tế Mạc Bắc là người Đường Gia Thành và Nhạc Lâm sắp xếp bồi dưỡng cho anh ta. Vì vậy, Mạc Bắc trung thành với anh ta đồng thời cũng phải trung thành với cha mẹ anh ta, hạ giọng nói: "Ừm, sau khi đến thủ đô cậu sắp xếp cho tôi là được.”
Văn Tinh Tinh ở lại đến chiều chủ nhật mới đi, mấy ngày nay ngoại trừ việc nấu các món ăn Hải Thành thì cô ấy còn đưa cô đi thăm chị Nguyệt, tìm bảo mẫu, cuối cùng cũng xác định bảo mẫu chính là Dương Vãn Hà kia. Mặc dù có người âm thầm điều khiển nhưng cảm giác lần đầu tiên Dương Vãn Hà và An Noãn Noãn gặp nhau cũng không tệ, Văn Tinh Tinh cảm thấy con người thím Dương kia cũng không tệ nhưng chi phí lại rất cao.
Cuối cùng, thím Dương cam đoan với An Noãn Noãn rằng cuộc sống sau khi sinh của cô vẫn như ngày thường, có thể không cần tìm thêm người nữa, chị Nguyệt cũng nghĩ thuê một người là đủ rồi, thím Dương có thể làm nhiều việc, cũng có thể chăm trẻ, quan trọng là tìm một chủ tốt không dễ, tìm một người chủ tốt lại còn trả lương cao lại càng không dễ gì.
Dù sao Văn Tinh Tinh cũng đã nhận tiền trà nước của Đường Thần, cho nên ra sức ‘khuyên nhủ’ An Noãn Noãn, mãi đến khi chắc chắn là thím Dương cô ấy mới có thể yên tâm rời khỏi Thượng Hải.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-2651-co-bac-than-den-phia-bac-tay-tang.html.]
Trưa chủ nhật, thím Dương đến nhà An Noãn Noãn chính thức làm việc, Văn Tinh Tinh biết đôi khi An Noãn Noãn không nói được câu gì nên đã nhắc nhở cô từ trước: "Một tháng cậu trả 8000 nhân dân tệ để người ta lo ăn lo ở cho cậu nên cậu phải dùng thật nghiêm, muốn ăn gì cứ dặn thím ấy là được. Đừng có để một người làm đè đầu cưỡi cổ cậu."
An Noãn Noãn trợn mắt nhìn Văn Tinh Tinh: "Này, cậu nói nhỏ một chút, mình tự có chừng mực. Yên tâm đi! Mình không phải loại người gặp ai cũng tin tưởng, bất cứ việc gì cũng cho mình lối thoát, cậu cứ yên tâm đi."
Mê Truyện Dịch
Văn Tinh Tinh hừ lạnh vài tiếng: "Nếu không hầu hạ tốt con trai con gái cưng bé bỏng của mình thì mình sẽ không đồng ý."
An Noãn Noãn không nói gì trợn tròn mắt: "Ha ha, ai biết được sẽ sinh ra nam hay nữ mà cậu vừa mở miệng đã con trai con gái cưng!"
Văn Tinh Tinh lại lưu luyến không rời sờ bụng An Noãn Noãn, nói: "Mình nói là thai Long Phượng thì chính là thai Long Phượng…"
Văn Tinh Tinh thử ăn đồ ăn thím Dương nấu, sau lưng thím Dương hỏi An Noãn Noãn: "Noãn Noãn, cậu cảm thấy thím này nấu ăn thế nào?"
"Ừm, rất ngon, quan trọng là thím ấy phối hợp dinh dưỡng rất tốt, nêm gia vị nhạt. Tuy mình rất thích ăn chua cay nhưng bác sĩ và trong sách có nói phụ nữ mang thai không nên ăn đồ có khẩu vị quá nặng, xem ra thím Dương này rất hiểu biết!"
Văn Tinh Tinh thầm mỉa mai trong lòng, đó là bảo mẫu tốt nhất ở Thượng Hải này mà Đường Thần đã nhờ người tìm đấy, người ta từng làm quản gia trong gia đình giàu có có thể không hiểu biết được sao!