An Noãn Noãn tắm rửa xong, nằm thẳng trên giường, cái bụng căng tròn dưới lớp váy ngủ đang bắt đầu động đậy.
Văn Tinh Tinh như một đứa trẻ tò mò sờ sờ, cảm thán nói: "Quá thần kỳ, bụng người có thể chứa được một lúc hai đứa bé cùng một chỗ. Thật quá thần kỳ rồi..."
Hai đứa bé trong bụng vốn đã bắt đầu không an phận sau khi An Noãn Noãn tắm rửa xong, bị Văn Tinh Tinh sờ tới sờ lui như vậy, An Noãn Noãn bị nhột cười ‘ha ha’: "Này! Tinh Tinh cậu đừng sờ soạng như vậy, nhột c.h.ế.t mình mất…"
Văn Tinh Tinh lấy tay ra, cẩn thận nói: "Sao mình cảm thấy hai đứa nó đang đánh nhau thế nhỉ?"
Mê Truyện Dịch
"Ha ha…" An Noãn Noãn cười ha ha: "Cậu lại nói bậy nói bạ với mình rồi đấy! Đó là cử động thai…"
Văn Tinh Tinh lại sờ nói: "Xùy, như nhau cả. Cử động thai chính là vung tay vung chân, lúc hai đứa bé vung tay vung chân khó tránh khỏi sẽ đụng phải nhau, không phải là đánh nhau sao! Bác sĩ tâm lý kia của cậu vừa nhìn đã thấy giống hệt lang băm… "
"Phụt…" An Noãn Noãn cười đến mức run run, nói: "Hàn Tử Mặc mà nghe xong những lời nói ác độc này của cậu có lẽ sẽ tức ói m.á.u mất. Người ta không phải bác sĩ tâm lý, mà là một chuyên gia y học chỉnh hình đấy, lại còn là người thừa kế của một gia đình có truyền thống y học trong nước. Chỉ là học y nên có chút hiểu biết về tâm lý học thôi. Mình đoán vậy."
Dù sao Văn Tinh Tinh cũng đã gánh vác trách nhiệm mấy tháng, cũng càng ngày càng có kinh nghiệm, bớt đi tính trẻ con, không còn ngây thơ và thần kinh quá đáng như trước, có lẽ nghe An Noãn Noãn nhẹ nhàng bâng quơ nói qua về anh chàng soái ca họ Hàn kia là trưởng khoa bệnh viện cô đang dưỡng thai nên cô ấy cũng không tò mò đào sâu nữa.
Đề tài nói chuyện của Văn Tinh Tinh chuyển đến tình hinh kinh doanh của "Xưởng thủ công Văn An", lần này gặp mặt, Văn Tinh Tinh cảm thấy ngoài đứa bé thì An Noãn Noãn thờ ơ với mọi thứ, không biết cô thật sự không quan tâm hay là đang trốn tránh. Dù sao cô ấy vẫn phải nói những gì cô ấy nên nói, không phải sao!
Tay Văn Tinh Tinh đặt trên bụng An Noãn Noãn, cân nhắc mãi, không thể nói những lời khiến An Noãn Noãn kích động thực sự là một thách thức với mẫu phụ nữ có tính cách đàn ông như cô ấy: "Noãn Noãn, cậu không muốn nghe những chuyện khác, nhưng mình vẫn phải lảm nhảm với cậu tình hình kinh doanh mấy tháng nay của cửa hàng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-2641-phu-nu-mang-thai-ngoc-ba-nam.html.]
An Noãn Noãn gật đầu, đáp: "Ừm, cậu nói đi!" Nói xong, cô nghiêng mặt đưa tay nhẹ nhàng xoa xoa mặt Văn Tinh Tinh: "Thật xin lỗi tình yêu, mình biết mình đã lừa cậu, nhìn khuôn mặt xinh đẹp này của cậu đã gầy đi trông thấy này…"
Văn Tinh Tinh vuốt ve tay An Noãn Noãn, ghét bỏ nói: "Đừng có giả vờ tình cảm được không, bà đây bị cậu hố rất thảm! Thật đúng là bạn bè vô tình…"
"Ha ha…" An Noãn Noãn bật cười hai tiếng, sờ bụng nói: “Các cục cưng có nghe thấy dì nhỏ oán trách không?”
"Phụt… Khà khà..." Văn Tinh Tinh ngửa đầu cười điên cuồng.
An Noãn Noãn nhíu mày, nói: "Này! Mới vừa khen cậu thục nữ dịu dàng lại xinh đẹp đã không chịu nổi sự khen ngợi, thần kinh lại bùng phát rồi à? Cậu đừng dọa mấy cục cưng của mình sợ đấy nhé!"
Văn Tinh Tinh nghe xong vẫn cười điên cuồng, co rúm lại cười nói: "An Noãn Noãn ơi là An Noãn Noãn, có câu phụ nữ mang thai ngốc ba năm, cậu đúng là ngốc, haha..."
"Này! Mình làm sao vậy hả?" An Noãn Noãn hoàn toàn không biết mình nói gì khiến Văn Tinh Tinh cười điên cuồng không dừng được như vậy.
Văn Tinh Tinh chỉ vào bụng An Noãn Noãn nói: "An Noãn Noãn, cậu chắc chắn mình là dì nhỏ của hai đứa nó sao? Haha…" Rồi lại cười một cách điên cuồng không ngừng được.
An Noãn Noãn nhíu mày, suy nghĩ dì nhỏ (vợ bé) và dì nhỏ (em vợ) có gì khác nhau?