Vương Tranh biết rõ, hôm nay người này phát điên để giải tỏa, tốt nhất là không nên làm trái ý anh, nếu không thì tất cả mọi người sẽ bị huấn luyện triệt để thành “ma quỷ”.
Vương Tranh nhìn về phía Tham mưu trưởng “Bắt đầu đi!”, anh ta không nói chuyện mà dùng ánh mắt mắt thi hành mệnh lệnh.
Sau đó là một màn huấn luyện “ma quỷ” dưới trận mưa to.
Chi tiết của hạng mục huấn luyện lần này Tham mưu trưởng đương nhiên đã thuộc lòng, nhưng ông ta rất đau lòng! Một ngày trước bọn họ mới huấn luyện một hạng mục với cường độ cao, bây giờ lại bắt đầu “kiểu ma quỷ” này, ông ta đau lòng cho các chiến sĩ quân đội, càng đau lòng cho lãnh đạo của bọn họ, nhưng mà có c.h.ế.t cũng không ai ngăn cản được bọn họ.
Mê Truyện Dịch
Mọi người vác trên lưng ba mươi ki-lo-gam khúc gỗ, đội mưa chạy ba cây số, tiếp theo là ở trong bùn lầy thực hiện đủ loại tư thế nằm sấp tiến lên năm mươi thước.
Ngay sau đó là trận s.ú.n.g trường tự động đạn thật phân tích điều kiện thời tiết mà b.ắ.n đến mục tiêu các đó một trăm mét. Tiếp theo nữa, bọn họ phải tấn công, chiến đấu thay nhay ra trận vượt qua mười mấy đồi núi, khu vực rừng cây có gai, chiến sĩ bọn họ căn bản không có thời gian thở dốc nghỉ ngơi, bởi vì lão đại vô cùng liều mạng ở phía trước, không ai dám chậm trễ!
Sau khi kiên cường lặn lội mấy trăm cây số, trên đường có những “sự cố” và hơn mười mấy trận “chiến đấu” đầy mạnh mẽ, làm cho vẻ mặt của mấy người trong phòng chỉ huy đều hăng hái.
“Hôm nay lão đại ăn phải thuốc nổ đi!”
Huấn luyện viên quay đầu nhìn bọn họ: “Đều câm miệng cho lão tử, tôi nói cho các người biết cẩn thận lão đại kéo các người ra ngoài huấn luyện “Ma quỷ”.”
Cường độ huấn luyện cao, hoàn cảnh khác nghiệt như vậy, hơn hai mươi mấy canh giờ sau mới kết thúc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-2562-co-ac-ma-huan-luyen-kieu-ma-quy.html.]
Cường độ huấn luyện cao như thế cho dù đối với bộ đội đặc chủng bọn họ cũng tối đa là một tháng hai lần, nhưng tháng này không biết Cố Bắc Thần hành hạ mọi người bao nhiêu lần rồi.
Nhưng tham mưu trưởng khuyên bảo, lý do của Cố Soái là có quá nhiều người huấn luyện không đạt tiêu chuẩn, vì để cho bọn họ đạt tiêu chuẩn nên họ sẽ phải huấn luyện bất cứ lúc nào cho đến khi cấp trên kiểm tra diễn tập chiến đấu thực tế.
Vương Tranh nghe được phát biểu của Cố Bắc Thần, anh ta gào thét ở trong lòng, anh cứ nói thẳng, chỉ cần lão tử mất hứng thì liền phải đi huấn luyện cho lão tử, cái gì gọi là giúp chiến sĩ trong quân đội đạt tiêu chuẩn, người ta cũng rất đạt tiêu chuẩn đấy!
Thật ra trước khi Cố Bắc Thần phát điên là nhận được điện thoại của Cẩm Phong.
Cẩm Phong nói cho anh biết “sự thật”, vẫn không tìm thấy tung tích của An Noãn Noãn, Cẩm Phong vô cùng mất tinh thần nói: “Cố thiếu, hay là để xuống đi! Nói không chừng lúc nào đó cô ấy vô tình xuất hiện, bây giờ chúng ta siết chặt như vậy, người phụ nữ kia cũng không ngốc, làm sao sẽ để cho anh tìm được, lại không thể đăng tin tìm người, anh xem, người của chúng ta dưới tình huống như vậy đào ra một người chỉ cần bốn mươi tám tiếng đồng hồ, nhưng đã hơn bốn mươi tám tiếng, anh em không có oán trách, tôi cảm thấy cách tìm kiếm của chúng ta có vấn đề.”
Kết quả, Cẩm Phong nói một câu “nói thật” thiếu chút nữa là chôn vùi tính mạng già của một đám đặc chủng tinh anh! Được Cố Bắc Thần huấn luyện, huấn luyện hơn hai mươi “kiểu ma quỷ” cường độ cao.
An Noãn Noãn và Cẩm Phong dựa theo giao ước tách nhau ra đi sân bay, mỗi người bay đến chỗ mình muốn đi.
Sau khi An Noãn Noãn và Cẩm Phong tách ra, cô đã đem vé máy bay đến Tứ Xuyên lúc trước đổi lại.
Có lẽ là do say máy bay, An Noãn Noãn chóng mặt và buồn nôn, vì nhanh chóng rời khỏi khu vực Tây Tạng, cô mua vé khoang hạng nhất với giá cao.
Nhưng khoang hạng nhất cũng không có thoải mái như vậy, cô vẫn không ngừng nôn mửa, dọa sợ tiếp viên hàng không phải đi kêu bác sĩ.