Từ quán trà đi ra đến xe, đầu của An Noãn Noãn đều bị quần áo của Cố Bắc Thần chùm lại, mãi cho đến khi cô bị Cố Bắc Thần ném vào trong xe thì An Noãn Noãn lúc này mới bỏ áo trên đầu ra nhìn thấy Cố Bắc Thần mặt xám lại: "Anh..."
"Câm miệng cho lão tử." Cố Bắc Thần sau khi mắng một câu như vậy, An Noãn Noãn quả nhiên là ngập mồm lại.
Cố Bắc Thần gọi một cuộc điện thoại: "Đưa cho chị dâu một bộ quần áo đến phòng khách số một của quốc hội."
Nghe thấy giọng điệu của Cố Bắc Thần chắc là gọi điện thoại cho em gái của anh, An Noãn Noãn há miệng liên hồi, cuối cùng là bị Cố Bắc Thần trừng mắt lên phải ngậm mồm lại.
Mê Truyện Dịch
Vương Tranh vội vã đi vào đám người, đứng ở trước mặt Mạnh Dĩnh Đào. Kể từ khi Mạnh Dĩnh Đào rời khỏi quân đội, đây là lần đầu tiên Vương Tranh nhìn thấy cô ta.
"Cô Mạnh, Mạnh tướng quân có lời mời." Vương Tranh dứt lời, liếc mắt nhìn bộ dạng rất thê thảm của Mạnh Dĩnh Đào: "Có cần tôi đỡ cô Mạnh đi băng bó xử lý vết thương một chút không?"
Mạnh Dĩnh Đào ước có thể g.i.ế.c c.h.ế.t Vương Tranh, cô ta đã từng vô số lần lợi dụng sắc đẹp dụ dỗ anh ta để anh ta giúp cô ta lấy được Cố Bắc Thần nhưng Vương Tranh đều không làm. Làm hại cô ta bây giờ không chỉ bị động đến còn trở thành trò cười trước mặt bao nhiêu người.
"Cần anh lo chuyện của tôi sao? Anh là cái thá gì chứ? Cùng lắm chỉ là một con ch.ó ~" Mạnh Dĩnh Đào đem tất cả sự tức giận đổ lên người Vương Tranh, mạnh mẽ lườm anh ta một cái: "Cút ~"
Hình tượng lúc này của Mạnh Dĩnh Đào thực sự khiến người ta không dám nhìn thẳng. Cả người đều là hạt trà sữa trân châu và nước trà, cả áo phía trước đều ướt đẫm, đâu có một chút hình tượng cao quý của con nhà quyền quý chứ!
Lúc này trên mạng một làn sóng rồi lại một làn sóng bùng phát. Những người kia quả thực buồn chán cảm thấy hôm nay đến Tị Phong Đường quả thực được mở rộng tầm mắt rồi. Lại nhìn thấy hai người phụ nữ của thái tử nhà họ Cố đánh nhau. Cho nên, Mạnh Dĩnh Đào lúc này nhìn thấy Cố Bắc Thần ôm An Noãn Noãn dưới con mắt nhìn chằm chằm của mọi người mà rời đi. Bản thân mình trái lại trở thành trò cười mà tổn hại tinh thần.
Tin tức, hình ảnh đều có cách nói khác nhau, cậu chủ Cố ôm niềm vui mới rời đi, người yêu cũ bị người mới đánh, dội trà, đập phá, còn bị bỏng nữa chính là đang ở trong trạng thái âm u hao tổn tinh thần...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-2502-tu-tu-trung-tri-em.html.]
Tinh thần khôi phục lại nhìn lời bình luận kia còn muốn phát hỏa lên, các kiểu mắng người mới, đồng cảm người cũ. Còn có đoạn cánh đàn ông trêu chọc người cũ: "Em gái, để anh đến thương em đi! Người con gái của cậu chủ Cố chỉ động vào một cái cũng là may mắn rồi, ha ha ha ha..."
Hiện giờ Cố Bắc Thần và Vương Tranh còn đang vội vàng xử lý chuyện trước mắt đâu có thời gian mà lướt mạng nhìn mấy bình luận trên các diễn đàn nào chứ!
Mà kiểu như Văn Tinh Tinh lại có thời gian đọc tin tức này, quan trọng là cấp dưới của Đường Thần và Cẩm Phong đều ở khắp nơi quan tâm tới động thái của việc này. Trong vài phút liền chú ý các bài đăng về Tị Phong Đường, đứng đầu trên các trang lớn.
Ôi trời ơi! Văn Tinh Tinh đỡ lấy trán, An Noãn Noãn ơi An Noãn Noãn. Cậu năm nay không nổi tiếng cũng không được rồi. Chuyện này làm sao lại cứ cách ba ngày lại rơi vào đầu chứ, so với các chị ở trong làng giải trí còn hơn nhiều đấy.
Vương Tranh nhìn đồng hồ, nói với Mạnh Dĩnh Đào: "Cô Mạnh, cho cô năm phút thu dọn. Nếu không tôi phải dùng biện pháp cưỡng chế với cô rồi." Dứt lời, anh ta nhìn người quản lý mắt chó nhìn người thấp: "Băng bó tay cho cô ta."
Đúng lúc này, điện thoại của Vương Tranh vang lên, mở ra, có người nhắc anh nhìn tiêu đề phía dưới...
Xe của Cố Bắc Thần điên cuồng tiến vào khúc cua tới sân số tám của nhà quốc hội số một, Cố Bắc Thần xuống xe trực tiếp bế An Noãn Noãn đi vào phòng khách.
Cố Bối Bối đã đợi ở phòng khách đang xem tin tức: "... Ơ, chị dâu em lại bạo lực như vậy, điên cuồng như vậy, bá đạo như vậy hả! Ha Ha..."
"Loảng xoảng ~" một tiếng, Cố Bắc Thần đạp chân vào cửa phòng, quát: "Cố Bối Bối mở cửa."
Cố Bắc Thần vừa đi vào liền ném An Noãn Noãn đang ở trong lòng mình lên giường, đôi mắt híp lại mạnh mẽ quát: "Tắm rửa thay quần áo đi, buổi tối từ từ trừng trị em."