"Cô cái đồ người thứ ba, hồ ly tinh, không biết xấu hổ. Cô vì muốn cướp chồng của tôi, khắp nơi ép tôi, làm khó tôi, tính toán với tôi. Mọi người hãy nhìn đi..." An Noãn Noãn cầm lấy những mảnh giấy vụn mình vừa xé ra nhưng vẫn còn có thể nhìn thấy được rõ chữ. Mặt đầy nước mắt nước mũi: "Cô ta lại không biết xấu hổ đến làm giả giấy thỏa thuận ly hôn, còn ép tôi ký vào cái này, sau đó cút khỏi Hải Thành. Mọi người hãy phân xử, người đàn bà này rốt cuộc có bao nhiêu tùy tiện, chồng tôi cũng chưa từng để ý đến cô ta..."
Những người phụ nữ xung quanh bắt đầu ném đồ về phía Mạnh Dĩnh Đào, chửi rủa, nước bọt bay tung tóe. Xem ra phụ nữ ở trong thời khắc quan trọng rất đoàn kết để đối phó với kẻ thứ ba! Đương nhiên rồi, người phụ nữ nào cũng đều ghét người thứ ba - hồ ly tinh, nhìn chằm chằm vào người phụ nữ đã có chồng. An Noãn Noãn cuối cùng tìm được chỗ dựa, tiếp tục gào khóc.
"Người đàn bà này, cô ta còn uy h.i.ế.p tôi... Nói nhà cô ta có quyền có thế. Tôi nếu như dám nói với chồng tôi đây là cô ta ép tôi ly hôn thì sẽ g.i.ế.c tôi...hu hu ~ còn nói sẽ không để tôi toàn thây..."
Phút chốc, nhìn thấy mọi người khách, lòng cảm thông bắt đầu trào ra, An Noãn Noãn khóc lóc lấy ra đủ loại hình ảnh trong điện thoại, từ ngữ không xứng đủ kiểu khóc lóc kể lể.
Khoa trương, phóng đại, kẻ thứ ba làm sao còn ép bức chính thất thoái vị, còn uy h.i.ế.p chính thất không được nói với chồng mình. Nếu không sẽ g.i.ế.c người diệt khẩu. Bởi vì cô ta chính là cái loại có tiền, có quyền gì đó, vân vân.
Mạnh Dĩnh Đào hiện giờ bị một đám phụ nữ già, trung niên, và trẻ xô đẩy, nhổ nước bọt vào mặt. Cô ta có thân thủ tốt thêm đi nữa lúc này cũng không dám xằng bậy. Dù sao phụ nữ một khi điên lên thì rất đáng sợ. Ngộ nhỡ cào vào mặt của cô ta vậy thì hoàn toàn xong đời rồi.
Bỗng nhiên, Mạnh Dĩnh Đào cầm lấy một cốc trà, dội vào An Noãn Noãn đang khóc trời kêu đất: "Cô đúng là tiện nhân, lại còn dám cáo trạng trước..." Cô ta cũng không ngốc, Mạnh Dĩnh Đào lúc này coi như là nhìn thấy rõ rồi, An Noãn Noãn đang lợi dụng sức mạnh của quần chúng để đối phó cô ta, rất tốt, cô ta cũng có thể làm mà!
An Noãn Noãn bị dội nước trà lạnh thấu tim, cũng may là nước trà cũng không nóng. Chỉ là nước trà cũng không có lá trà, đối với Mạnh Dĩnh Đào mà nói, An Noãn Noãn cũng không phải quá thảm hại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-2492-cuoc-chien-cua-phu-nu.html.]
Nhưng một giây sau, Mạnh Dĩnh Đào cầm cốc trà trong tay, giơ tay lên ném vào mặt của An Noãn Noãn.
Bỗng nhiên, từ nơi nào đó trên tầng ba thẳng lắp chảy xuống một chất lỏng màu da cam, còn bốc hơi nóng rơi trúng vào vị trí cánh tay, tay của Mạnh Dĩnh Đào, "A..." cô ta bị bỏng rít lên một tiếng, ngón tay duỗi ra liền rụt lại.
Lần này càng thêm náo nhiệt rồi, tầng một tất cả mọi người vây quanh xem náo nhiệt, bao gồm cả An Noãn Noãn và Mạnh Dĩnh Đào đang bị bỏng mà kêu gào đều ngẩng đầu lên trên nhìn.
Nơi nào đó ở tầng ba, một người đàn ông đeo kính to dựa vào hàng rào bảo vệ lười biếng nhìn xuống dưới, hai tay nhàn nhã đút trong túi quần, hoàn toàn giống như là dáng vẻ đang xem náo nhiệt!
Mê Truyện Dịch
Lúc này tầng một của Tị Phong Đường trở nên hỗn loạn, chụp ảnh, mắng người. Nói chung vô cùng hỗn loạn.
Tầng ba, Cẩm Phong chậm rãi quay người, đi vào phòng riêng, nói vào trong bluetooth bộ dạng uể oái nói: "Cố soái, đến Tị Phong Đường tiếp nhận vợ anh. Một vở kịch lớn gần đến hồi kết rồi. Nhớ kỹ, anh nợ tôi một ân tình đấy!"
Lúc này, giám đốc, bảo vệ, nhân viên phục vụ của Tị Phong Đường đều đang động viên Mạnh Dĩnh Đào, chân tay luống cuống xử lý vết bỏng cho Mạnh Dĩnh Đào. Giám đốc tức giận mắng cấp dưới: "Đều đứng ngây ra đó làm gì, còn không mau báo công an đi, bắt cái đồ điêu dân chua ngoa đanh đá này lại..."
"Tôi xem ai dám ~" Cố Bắc Thần mặt sầm lại như thần tiến đến, nghe thấy vậy mọi người nhìn tới, tất cả mọi người vây quanh liền giống như là bị làm phép vậy tự giác đứng ra nhường cho anh một con đường đi.