Quán cà phê sân vườn kế bên "Xưởng thủ côngVăn An" là do Mạnh Dĩnh Đào chọn, cách cửa hàng của An Noãn Noãn trên phố du lịch mười mấy cửa tiệm.
Cả hai vừa bước vào sân trong có hàng rào bao quanh, ở đây đủ loại thảm thực vật xanh và hoa tươi không biết tên được cắt tỉa rất sạch gọn, không dính một hạt bụi nào, giọt nước lóng lánh vương trên lá cây xanh biếc, cánh hoa thơm dịu, giọt sương đọng trên nụ hoa thấm đẫm nhụy hoa, mùi hương thơm mát thoang thoảng dễ chịu!
Ừm, quả thật là chỗ tốt, cách gần đến thế nhưng An Noãn Noãn chưa một lần bước vào, nghe nói là của ông chủ lớn mở, cơ bản là theo chế độ hội viên, vì để tránh bị nghi ngờ, cô chưa bao giờ nghĩ đến việc sẽ vào uống cà phê.
Mê Truyện Dịch
Ông chủ lớn của chỗ này đương nhiên là chỉ ông chủ trước đây của cô, Đường Thần rồi. An Noãn Noãn cảm thấy dù sao chăng nữa cô cũng nên cách xa quán cà phê sân vườn này một chút thì hơn, thuê nhà của Thịnh Đường đã bị người ta lời ra tiếng vào, bây giờ thật sự không thể dính dáng đến Đường Thần chút nào nữa, chỉ là quan hệ giữa chủ cho thuê và khách thuê nhà.
Nhưng hôm nay là Mạnh Dĩnh Đào chỉ đích danh muốn đến đây uống cà phê, cô cũng không hiểu mục đích của cô ta tới tìm cô, nói thế nào đi nữa, cô cũng là chủ, mà Mạnh Dĩnh Đào chỉ là khách thôi, cô không thể làm mất thể diện của mình được!
Dù sao thì An Noãn Noãn xuất thân là người hội họa, ngay lập tức bị thu hút bởi những khung cảnh đẹp đến mức không thể rời mắt, từ hoa mộc lan lúc vừa bước vào cho đến các loại hoa tươi theo mùa ở cửa tiệm pha cà phê!
Hóa ra tin đồn thiếu chủ của Thịnh Đường, Đường Thần là một người rất có gu là thật, trước đây lúc đi làm ở công ty quảng cáo Marvell dưới trướng Thịnh Đường, An Noãn Noãn cũng không nhận ra Đường Thần có gu và độc đáo biết bao!
Thế nhưng từ thiết kế tường rào ở cổng quán cà phê này đến lối trang trí cổ điển, thực sự rất có thẩm mỹ, khác hẳn với những quán cà phê và trà xung quanh, thảo nào người ta thực hiện chế độ hội viên!
Bất chợt An Noãn Noãn đơ ra, vừa rồi theo Mạnh Dĩnh Đào đi vào thế nào nhỉ, cô không có thẻ hội viên ở đây mà!
Mạnh Dĩnh Đào dường như nhìn ra suy nghĩ của An Noãn Noãn, cười bảo: "Tôi có thẻ hội viên cao cấp ở đây, chúng ta đến sân sau, sân trước không có nghệ thuật như sân sau đâu!"
Mạnh Dĩnh Đào nói xong, ánh mắt lướt nhìn An Noãn Noãn: "Coi bộ bà chủ An không thường tới đây nhỉ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-2391-khong-can-choi-dua-tam-ke-voi-chi.html.]
An Noãn Noãn cũng không giấu giếm, đúng mực bảo: "Chưa từng đến."
Ngay khi cả hai bước lên bậc thềm của tầng trước, lập tức có nhân viên phục vụ đi ra tiếp đón hai cô gái xinh đẹp một cách rất chuyên nghiệp.
"Cô Mạnh, hôm nay vẫn chỗ cũ ạ?" Phục vụ thân quen hỏi Mạnh Dĩnh Đào.
"Ừ, bao hết cả tầng năm sân sau." Mạnh Dĩnh Đào trông như có chuyện lớn cần làm?
Hóa ra tầng trước tầng sau mà Mạnh Dĩnh Đào nói lại là thế này, căn biệt thự cổ ở phía trước lầu chính mang cảm giác mạnh mẽ khác lạ, bước vào bốn cánh cửa gỗ lớn chính là đại sảnh, có cảnh cửa vòm thông ra sân sau.
Sân sau quả nhiên là phong cách của vùng sông nước Giang Nam!
Có một vài cô gái trẻ cầm điện thoại tạo đủ dáng chụp ảnh tự sướng, một số khụy ngồi bên khóm hoa, một số nghiêng dựa vào thân cây có phần ngọn sắp với tới trời, cũng có một số ngồi bên dòng sông nhỏ dưới cây cầu gỗ thật rồi vươn tay xuống làn nước trong vắt...
An Noãn Noãn nhìn các cô gái trẻ bằng ánh mắt rất dịu dàng, nếu như không phải nơi đây lúc này, không phải bị nhiều chuyện ràng buộc như vậy, cô rất muốn vung bút vẽ một bức tranh tuyệt đẹp ở đây.
Trong tranh nhất định sẽ có những cô gái tươi cười vui vẻ!
Dưới sự hướng dẫn của người phục vụ, An Noãn Noãn theo Mạnh Dĩnh Đào vào thang máy nhìn toàn cảnh. Trong thang máy cũng có đủ loại chậu cảnh thực vật xinh đẹp.
Khi thang máy dừng ở tầng năm, phóng mắt nhìn xuống, sân này được một mảng cây phong xanh bao quanh tạo nên, chỉ có vị trí kia mới nhìn rõ ràng được, sân vườn này xây theo kiểu bất quy tắc của phong cảnh vùng sông nước Giang Nam!