Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/yXmolnt9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Người đàn ông này nên nói anh có cái gì tốt nhỉ? Chỉ số thông minh vốn đã cao hơn người bình thường rồi. Chỉ số cảm xúc này trong lúc này liền áp An Noãn Noãn. Người phụ nữ nào đó chỉ đành mềm giọng nói: “Vậy, vậy anh không được vì chuyện này mà xung đột với người trong nhà hoặc người khác đâu đấy.”
Cô cũng không dám lần nữa chứng kiến chuyện năm ngoái Cố Bắc Thần vì cô mà đề xuất chuyện xuất ngũ rồi bị Cố Vỹ Thành đánh một trận đáng thương đâu. Tấm lưng đó đến bây giờ vẫn còn vết lằn roi đan xen vào nhau.
Cố Bắc Thần há miệng ừ một tiếng nói: “Yên tâm. Chồng em không kích động như vậy đâu.”
An Noãn Noãn bĩu môi: “Còn nói anh không kích động sao? Lần đó không phải cũng nói cởi bỏ quân trang rồi bị đánh một trận thảm hại sao?” An Noãn Noãn nói đến vế sau thì giọng nói run rẩy.
Cố Bắc Thần vốn dĩ đã đói rồi lại nghe thấy giọng nói mềm mại nũng nịu của cô nên quên luôn cả chuyện đói này. Người nào đó mỗi ngày đều không quên chọc cô thêm mấy phút, lười biếng nói: “Nha đầu thối, sao em không nói bị đánh rồi thì em sẽ đau lòng đi, hửm?”
Giọng nam trầm thấp quyến rũ lại thêm chữ hửm kéo dài ở cuối tưởng chừng như khiến tim của An Noãn Noãn thay đổi rồi, cùng với đó mặt cô cũng nóng lên.
Cô luôn cảm thấy người đó rất hợp với giọng nói tê dại như vậy, vậy tuyệt đối là đang cười xấu xa.
Người phụ nữ nào đó cũng không tự chủ mà cong cong khoé môi, mềm giọng nói: “Vậy tuần này anh có thể về nhà không? Em nhớ anh rồi.” Đây ngược lại là lúc không gặp anh mà nói ra rất thuận lợi.
Lần này Cố Bắc Thần nghe thấy không trêu cô thêm nữa, từ từ nhắm mắt lại, giọng nói trầm thấp nói: “Ừm. Thứ sáu nói chuyện rồi định.”
Đôi mắt và sống mũi của An Noãn Noãn đều chua chua rồi: “Vậy nếu anh không về được thì cuối tuần em đi thăm anh có được không?”
Mê Truyện Dịch
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-2372-nho-anh-roi.html.]
“Đương nhiên là được rồi!” Cố Bắc Thần cũng không ngờ rằng bản thân anh đã nhớ cô đến mức phát điên rồi. An Noãn Noãn vừa nói xong câu đó thì anh liền tiếp lời luôn.
Lúc này, cảnh vệ đã bưng mâm cơm bước vào đứng ở cửa rất lâu rồi. Cố Bắc Thần ra hiệu với Vương Tranh biểu thị anh ta không cần nói chuyện cứ đón lấy mâm cơm thôi.
Nhỡ đâu An Noãn Noãn biết anh chưa ăn thì lại sốt ruột. Nha đầu này đối với anh ngược lại càng lúc càng nhung nhớ anh rồi. Điều này khiến Cố Bắc Thần càng vui vẻ hơn.
Chốc lát, cả hai bên đều im lặng. Một lúc sau, vẫn là Cố Bắc Thần nói: “Vậy thì như vậy nha. Thứ sáu cũng chính là ngày kia. Lại nói chuyện của cuối tuần, bây giờ em không cần nghĩ tới chuyện bài viết kia nữa. Đi tắm rửa rồi nghỉ ngơi sớm đi.”
“Được. Vậy anh cũng nghỉ ngơi sớm nha.”
An Noãn Noãn làm sao mà ngủ được được chứ. Cô cứ ngồi dậy nhìn bài viết đó. Nhưng có nhìn ngắm mấy lần nữa thì bài viết vẫn còn. Tiếng mắng chửi bên dưới thì một mảng lớn. Hơn nữa phương hướng mắng chửi cuối cùng đúng rồi. Nhắm chuẩn mục tiêu là nữ chính trong lời đồn “em gái ngọt ngào thêu thùa” phía sau đã bị mắng thành “kỹ nữ tâm cơ, bạch liên hoa”. Còn có mấy từ khó nghe hơn rất nhiều.
Dù sao An Noãn Noãn cũng trằn trọc khó ngủ nên cô dứt khoát gọi điện cho Cố Bối Bối hỏi một chút về tình hình bên ngoài. Dù sao bây giờ cô cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ nữa. ID của người đăng đều là ở nước ngoài. Mấy người đó đều rất thông minh.
Cố Bối Bối nói với cô bài viết đang trong quá trình xử lý rồi để cô yên tâm nghỉ ngơi. Cuối cùng cô gái nhỏ còn không quên nhắc nhở chị dâu: “Yên tâm đi! Bây giờ chị chính là hi vọng của mấy đời nhà họ Cố đấy!”
“Ý gì vậy Bối Bối? Em đừng doạ chị. Gan chị nhỏ lắm.”
“Ha ha.” Cố Bối Bối cười lớn nói: “Chính là để chị dâu đại nhân điều dưỡng tốt tinh thần rồi mau chóng sinh mấy em bé vô cùng đáng yêu đó.”