Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/qXel6Vjon
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi Cẩm Phong quay về biệt thự trên đường Hoàng Kim, đưa Lương Bì và bánh mỳ kẹp thịt cho Sở Kiều Kiều thì liền vào trong phòng đọc sách để xử ký vấn đề “Thiên chi kiều tử” và họp qua mạng với mấy vị cổ đông. Mãi cho tới mấy phút trước, sau khi Sở Kiều Kiều nhìn thấy bài viết thì anh ta mới biết đã xảy ra chuyện này.
Bây giờ, Sở Kiều Kiều đã tiêu hoá Lương Bì và bánh mỳ kẹp thịt rồi. Nhưng bây giờ cô ta cũng không để ý tới Cẩm Phong nữa. Anh ta vậy mà lại ở sau lưng cô ta đi gặp An Noãn Noãn “tiểu tiện nhân” đó.
Cẩm Phong nói lúc mới xem đã cho người đi tra ID của người đăng bài viết rồi. Bài viết này rõ ràng là để đối phó An Noãn Noãn. Cẩm Phong, hồ ly g.i.ế.c người không thấy m.á.u đó, ừm, anh ta đã nghĩ xong đối sách rồi.
Cho nên, anh ta không lợi dụng bài viết này trước khi lật bài mà còn khuyên nhủ An Noãn Noãn: “Bà Cố cũng không cần lo lắng. Có thể nhìn ra được người đăng bài viết còn có âm mưu khác. Phải biết để cho một tiêu đề được giữ lâu trên trang nhất như vậy, đối phương đương nhiên phải chi rất nhiều tiền để thu hút. Đương nhiên người này cũng không dám dễ dàng lộ ra ba chữ Cố Bắc Thần. Rõ ràng là người hiểu thời cuộc. Mà cô nhắm một mắt mở một mắt, xem như là quảng cáo miễn phí cho “xưởng thủ công Văn An” của cô đi. Chuyện này dù có đính chính thế nào thì cũng là càng vẽ càng đen thôi. Vậy thì cứ thuận theo tự nhiên là được.”
Ngược lại An Noãn Noãn không nghĩ quá nhiều. Quan trọng là bức ảnh đó! Cái khác, cô đều thấy chỉ là công kích cá nhân thôi! Cô cũng lười để ý tới. Chỉ cần ông bà nội và bố mẹ chồng ở nhà họ Cố không nhìn thấy là được. Nhưng bức ảnh to như vậy. Sao có thể giấu đi được?
“Haizz...” An Noãn Noãn thở dài một hơi: “Được rồi. Bây giờ tôi xem như chưa nhìn thấy gì. Dù sao anh dùng quan hệ của mình tra ra ID của người đăng bài trước, xem xem rốt cuộc là ai đang gây khó dễ cho tôi. Nhưng tôi thấy đằng sau bài viết này chắc chắn có âm mưu to hơn. Công kích, hủy hoại danh dự của một người phụ nữ có rất nhiều cách. Nhưng vì sao đối phương lại chụp được ảnh tôi và anh ăn cơm cùng nhau?” Người đàn ông ăn cơm cùng cô không chỉ là Cẩm Phong đâu.
Mấy người tài xế kiêm trợ lý, còn có những khách hàng khác đều từng ăn cơm với cô nữa. Sao lại trùng hợp như vậy chụp được bức ảnh cô và Cẩm Phong ăn cơm.
Đây không phải là bám theo và có âm mưu từ lâu rồi sao?
Cẩm Phong bảo đảm dùng tốc độ nhanh nhất tìm ra ID của người đăng bài. Còn những cái khác thì phải xem tình hình nữa.
Lúc sắp cúp máy, An Noãn Noãn hỏi: “Kiều Kiều con bé? Đã ăn chưa?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-2362-chong-oi-em-noi-tieng-roi.html.]
“Ăn rồi.” Nhưng bây giờ mong muốn nôn ra từng miếng của nha đầu c.h.ế.t tiệt kia cũng có rồi.
Cũng may lúc Cố Bắc Thần làm việc xong gọi điện thoại qua, anh căn bản không hề biết chuyện của bài viết. Chỉ cần anh ở căn cứ đặc chủng chỉ đạo huấn luyện diễn tập thì điện thoại cá nhân không thể mở máy được. Điện thoại công việc thì tự động chặn luôn sự xâm nhập của mấy cái tin rác và bài viết trên mạng. Cho nên nói bộ đội đặc chủng lên mạng đều là chịu hạn chế. Cái này ngược lại rất tốt. Ít nhất trước mắt theo như boss nói thì là tốt. Ít nhất ông xã đại nhân là thần linh đều không biết.
Cố Bắc Thần nghe giọng nói ủ rũ của An Noãn Noãn thì nhíu mày: “Có phải gần đây quá mệt không?”
An Noãn Noãn méo miệng: “Chồng ơi,... Em nổi tiếng rồi ~ trở thành người nổi tiếng trên mạng rồi. Làm sao đây?”
Cố Bắc Thần lại càng giống như hòa thượng sợ không thấy tóc, không biết cô đang nghĩ gì: “Nổi tiếng cái gì? Nổi tiếng rồi? Nói chi tiết chút.”
Sau khi An Noãn Noãn nói xong chuyện buổi trưa hôm nay cô ăn Lương Bì và bánh mỳ kẹp thịt với Cẩm Phong xong thì nói tới chuyện bài viết lọt top hot search của mấy tiếng sau.
Sau khi An Noãn Noãn báo cáo hết mọi việc không giấu giếm tí gì với Cố Soái thì mềm mỏng nói: “Em sợ ba mẹ nhìn thấy làm sao đây? Có ảnh chứng minh.”
Khuôn mặt Cố Bắc Thần âm trầm: “Cẩm Phong có phản ứng gì? Đã tra rõ ID của người đăng chưa?”
“Cẩm Phong mới nhìn thấy được một lát thôi, đang cho người đi tra rồi. Nhưng bài viết vẫn còn. Làm sao đây? Có gây thêm phiền phức cho người trong nhà và anh không?”
Trán Cố Bắc Thần đầy hắc tuyến: “Gửi đường link của bài viết qua cho anh.”
Mê Truyện Dịch