Cẩm Phong nhếch khóe môi: "Cô ấy mạnh mẽ và dũng cảm như cô. Cô ấy không làm gì ngu ngốc. Điều này tôi rất yên tâm. Tôi đã đưa cô ấy đi dạo ở đường bờ biển Hoàng Kim một lần và nhìn thấy một đôi vợ chồng mang theo một cặp sinh đôi. Đứa bé thật dễ thương, cô biết đấy Kiều Kiều nhìn thấy thì không đi nữa. Cô ấy cứ nhìn theo hai vợ chồng và hai đứa trẻ sinh đôi, tôi nghĩ, cô ấy cũng nghĩ như cô, có lẽ ngay lúc đó cô ấy cũng nghĩ đến cô, hai chị em sinh đôi, chỉ là cô ấy không nói ra!"
Nghe xong, An Noãn Noãn nở nụ cười trên khuôn mặt đầy nước mắt, nhưng dần dần trở nên ảm đạm, cẩn thận hỏi Cẩm Phong: "Uhm, từ khi cô ấy được cứu khỏi 'địa cung' đến giờ, anh vẫn luôn ở bên cô ấy sao?"
Cẩm Phong nói: "Ừ."
“Vậy, cô ấy hiện đang ở đâu?” An Noãn Noãn lo lắng.
"Khi tôi ra ngoài, tôi đã nói với cô ấy rằng tôi sẽ trở lại sớm. Có người ở nhà đang trông coi cô ấy, sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu. Xem cô khẩn trương như vậy, đến bản thiếu cũng bị dọa~"
Nhìn xem, bản thân anh ta cũng tự nhận là bản thiếu rồi, nhưng đây không phải là vấn đề quan trọng.
An Noãn Noãn liếc nhìn đĩa thức ăn của Cẩm Phong: "Vậy thì mau ăn đi! Ăn xong có thể mang về cho cô ấy một phần. Sau đó, nếu có việc gì, chúng ta có thể gọi điện thoại hoặc hẹn gặp nhau cũng được."
Cẩm Phong chỉ vào đĩa thức ăn: "Tại sao tôi lại phải mang cái này cho cô ấy? Tôi đã cùng cô ấy xông pha nhiều năm, cũng chưa từng thấy cô ấy ăn cái này!"
An Noãn Noãn nói: "Cho nên, anh không biết quá khứ của cô ấy."
Khi còn nhỏ, Sở Kiều Kiều sống với La Tây ở thôn Du Bắc, lúc đó Lương Bì ở trong thôn là 80 đồng, trong khi của thành phố là hai nhân dân tệ. Nhưng Sở Kiều Kiều cho rằng hạnh phúc nhất là mỗi tuần được ăn một bát Lương Bì 80 xu ở tầng dưới, và mỗi lần cô và mẹ An Vũ Vy đến thăm họ đều mua KFC và Lương Bì cho Sở Kiều Kiều. Nhưng Sở Kiều Kiều vẫn ăn Lương Bì trước, cô ấy nói rằng Lương Bì ở thành phố ngon hơn so với ở thôn của họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-2342-bon-ho-deu-muon-co-mot-gia-dinh.html.]
Mê Truyện Dịch
Lúc này, An Noãn Noãn suýt nữa không kìm được nước mắt, một lúc sau mới lau nước mắt nói: "Cẩm Phong, lúc đó anh chưa gặp Sở Kiều Kiều. Cô ấy trông thật sự rất đẹp, đẹp hơn tôi rất nhiều. Xinh như búp bê, anh nói đi tại sao lúc đó mẹ con tôi không nhận ra đó là em gái tôi? Nếu tôi biết, nhất định sẽ đưa cô ấy về từ tay La Tây!"
Hai người họ đã im lặng trong một thời gian dài, An Noãn Noãn nói: "Đó là một điều đáng tiếc, không có nhiều nếu như như vậy ~"
Cẩm Phong mím chặt môi không nói tiếng nào, hai tay nắm chặt thành nắm đấm, cơ bắp nổi lên, thật lâu sau mới thốt lên: "La Tây, cái lão vu bà ..."
Cẩm Phong chậm rãi nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, chậm rãi nói: "Tôi đột nhiên thay đổi chú ý rồi."
An Noãn Noãn trở nên căng thẳng: "Cái gì? Anh thay đổi cái gì?"
Người này là thái tử gia của một gia tộc hắc đạo, chỉ cần anh ta muốn làm chuyện gì thì anh ta không cần lo nghĩ đến hậu quả.
Cẩm Phong lại hít một hơi thật sâu, siết chặt nắm đ.ấ.m của mình: "Tôi muốn để mụ phù thủy già La Tây đi ra, để thiếu gia tôi tra tấn bà ta sau đó lại đưa vào."
An Noãn Noãn toàn thân run lên, cô nhìn Cẩm Phong với đôi mắt đỏ đậm, cô không biết mình đã nói gì vì mấy ngày trước chồng cô là Cố Soái cũng từng nói như vậy đâu?
Vào thời điểm đó, Cố Bắc Thần nói rằng để cho La Tây c.h.ế.t như thế này là quá tiện nghi cho bà ta, như thế nào cũng phải giao cho Cẩm thiếu tra tấn một trận trước khi c.h.ế.t mới hả giận.
Cẩm Phong vẫy vẫy tay trước mặt An Noãn Noãn: "Xin lỗi, tôi làm Cố phu nhân sợ rồi?"