Vương Tranh gọi điện thoại cho Lý Việt, sau khi nói rõ liền "ừ, ừ" vài tiếng, nhanh chóng tắt máy, đi nhanh đến trước mặt Cố Bắc Thần: "Sếp, Ngải Luân cắn lưỡi tự tử, chuyện xảy ra vào mười phút trước."
Tay của Cố Bắc Thần nắm chặt thành nắm đấm, bởi vì dùng nhiều sức, khớp xương phát ra tiếng răng rắc, híp mắt thật lâu, khoát tay: "Lát nữa Liên Hạo đến, ba chúng ta họp một chút."
Vương Tranh gật đầu: "Được."
An Noãn Noãn thấy Cố Bắc Thần giận dữ như vậy, liền đưa tay nắm tay anh: "Anh cảm thấy chuyện ngày hôm qua có liên quan đến bọn họ sao?" Cô tin tưởng trong chuyện này cô có thể hiểu được Cố Bắc Thần, mặc dù cô không biết diễn kịch, không hiểu cách bài binh bố trận và huấn luyện quân sự.
Lúc này Cố Bắc Thần mới bình tĩnh hơn, nắm c.h.ặ.t t.a.y An Noãn Noãn, mười ngón tay của hai người đan xen vào nha, liền hiểu rõ tâm tư của đối phương!
Bọn họ giống như tâm linh tương thông vậy, từ lúc nào lại như vậy? An Noãn Noãn không nhớ rõ, nhưng mà dường như cả hai có thể hiểu được biểu cảm và ánh mắt của nhau!
Cố Bắc Thần gật đầu: "Ừ, có điều những chuyện này em không cần để trong lòng mà suy nghĩ nhiều, cũng không nên nói cho Văn Tinh Tinh nghe, xem như em chưa nghe thấy gì cả là được."
"Ừm!" An Noãn Noãn ừm một tiếng nói: "Em biết rồi!"
Cố Bắc Thần, An Noãn Noãn và Vương Tranh, ba người cùng dạo một vòng, lúc trở lại biệt thự, toàn bộ sân biệt thự số chín liền náo nhiệt hẳn lên.
Mê Truyện Dịch
Trong sảnh tầng một, Mạc Thành phi và Liên Hạo còn có Lục Đào, cộng thêm Cố Bối Bối đang "ồn ào hiếm thấy" chơi mạt chược, tiền giấy bị quét sạch.
Bên ngoài nhìn vào thì có lẽ người thua thảm nhất là Mạc Thành Phi, tiếp theo là Liên Hạo. Đặc biệt là Liên Hạo, thật sự thua đến rối tinh rối mù, hận không thể cởi hết quần áo ra làm tiền giấy.
Người hám tiền Cố Bối Bối cúi đầu nhìn đống tiền giấy trước mặt, An Noãn Noãn mở to mắt nhìn: "Bối Bối?"
Cố Bối Bối nghe tiếng, đôi mắt mới từ đống tiền nhìn lên, vừa nhìn thấy người ở cửa liền bỏ đống tiền sang một bên, đứng dậy chạy về phía An Noãn Noãn: "Chị dâu!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-2311-boi-vi-manh-dinh-dao.html.]
Hai người ôm nhau, Cô Bối Bối ôm An Noãn Noãn vô cùng cẩn thận, sợ bị anh ruột cô tóm lấy ném sang một bên, nhưng mà một giây sau, quả nhiên thân thể của Cô Bối Bối chợt nhẹ tênh, bị Cố Bắc Thần xách qua một bên: "Em ôm nhẹ thôi, cô ấy còn chưa khỏi hẳn."
Cô Bối Bối dễ thương trừng mắt: "Em không có dùng sức mà, anh còn bạo lực với em như vậy à?"
An Noãn Noãn nhìn thấy khung cảnh hai anh em nhà họ Cố gặp nhau liền cấu xé mà cảm thấy thật tốt, khoé miệng nhếch lên, đưa tay kéo tay Cô Bối Bối: "Đừng để ý anh hai của em, anh ấy thích chuyện bé xé ra to vậy thôi, chị không sao cả!"
Cố Bối Bối cười vì An Noãn Noãn đứng cùng một chiến tuyến với mình, nhìn Cố Bắc Thần nhướn mày: "Vẫn là chị dâu tốt!"
Người trên bàn mạt chược hô: "Bối Bối, em có còn chơi nữa không?"
Cố Bối Bối liền đáp: "Không chơi nữa, chẳng có ý nghĩa gì, mọi người toàn thua, em thắng tiền của mọi người cũng chẳng có ý nghĩa gì. A, đúng rồi, nhắc đến tiền của em, anh Đào thiếu nợ em, nhớ ghi chi phiếu nhé!"
Trời ạ! Lục Đào này rốt cuộc đã thua bao nhiêu tiền, lại còn phải ghi chi phiếu cho Cố Bối Bối?
"Ba thiếu một, Vương Tranh, nhanh nhanh nhanh, mau đến bổ sung vào..."
Vương Tranh nhìn Cố Bắc Thần, Cố Bắc Thần nói: "Chơi vài ván, tôi trước đi."
Liên Hạo kêu rên: "Vương Tranh trước, không cần sếp đâu..."
Hai anh em nhà họ Cố đều đáng sợ như nhau, chỉ cần một trong hai người bọn họ ngồi trên bàn thì người khác đừng nghĩ đến chuyện thắng, mới không cần Cố Bắc Thần lên bàn đâu!
An Noãn Noãn đi qua lớn tiếng chào Liên Hạo và Lục Đào, sau đó hỏi: "Ơ! Tô Vân và Văn Tinh Tinh đâu?"
Mạc Thành Phi cúi đầu nhìn bài giả chết, Liên Hạo chỉ chỉ vào phòng bếp: "Vân Nhi, Giang Nam và Văn Tinh Tinh đều ở trong phòng bếp nấu cơm rồi."