An Noãn Noãn thật muốn quỳ với Văn Tinh Tinh, Mạc Thành Phi là một người đàn ông tốt như vậy, rốt cuộc là do mắt cô ấy mù hay là vụng về, thật sự gấp c.h.ế.t cô rồi!
Bây giờ bên người cô không có được vài người thân, bạn thân thiết nhất phỏng chừng đời này đã kết thù hận quá lớn rồi, cho nên hiện tại Văn Tinh Tinh mới là bạn thân nhất của cô, dù thế nào thì cô cũng đều muốn tốt cho cô ấy!
Nhưng mà cô và Cố Bắc Thần, giống như hoàng thượng không vội nhưng thái giám đã vội giùm, có tác dụng gì chứ!
Văn Tinh Tinh trừng mắt với An Noãn Noãn trong gương: "Cút... Mình không muốn trang điểm, so sánh với cô gái đẹp như người ta làm gì, thật là." Nhưng tay lại không ngừng dặm phấm và phấn BB lên mặt.
Tóc thì cô ấy được An Noãn Noãn tết cho kiểu Hàn dễ thương, trong nhà ăn, vị trí của Văn Tinh Tinh là ngồi cạnh An Noãn Noãn vừa hay cô ấy lại đối diện với Mạc Thành Phi và Tô Vân.
An Noãn Noãn đá một cước vào chân Văn Tinh Tinh đang chuẩn bị ăn cơm, ánh mắt ngụ ý kêu cô ấy mau nói.
Văn Tinh Tinh cắn môi dưới, cuối cùng nhìn về phía Cố Bắc Thần đang cúi đầu ăn cơm: "Cố soái, thật xin lỗi, chậm trễ mọi người dùng cơm rồi!"
Con em cậu ấy, mắt bị mù à, không thấy người ta đã ăn cả rồi sao, còn dùng cơm chậm trễ chỗ nào.
Cố Bắc Thần ngước mắt, như cười như không nói: "Ừm, không sao, dù sao thì chúng tôi cũng đã sắp ăn xong rồi."
Văn Tinh Tinh ngửa đầu nhìn đèn thủy tinh trong nhà hàng trợn trắng mắt, cầu Cố soái đừng phá là được rồi!
Lúc này, nhân viên phục vụ bưng lên một cái khay, bên trong là một chén canh và một chén cháo.
Quản gia sắp xếp cho phụ vụ đưa chén đĩa cho Văn Tinh Tinh, còn cười nói: "Cô Văn, đây là canh hầm cách thủy và cháo mà anh Mạc đã đặc biệt dặn dò chúng tôi làm cho cô..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-2292-bat-nham-nguoi.html.]
"Hử." Không đợi quản gia nói xong, Mạc Thành Phi đã dùng ánh mắt sắc như d.a.o nhìn quản gia, hử một tiếng, khiến quản gia nhanh chóng im miệng.
Bầu không khí lập tức trở nên quỷ dị, không không không, là bầu không khí ở đây có chút kì lạ.
Văn Tinh Tinh nhìn canh và cháo trước mặt, ăn không được, không ăn cũng không được, đấu tranh hồi lâu, vẫn là ngẩng đầu nhìn Mạc Thành Phi: "Cảm ơn!"
Mạc Thành Phi đang cúi đầu ăn gì đó, nghe tiếng liền ngẩng đầu nhìn Văn Tinh Tinh, gật đầu: "Ừm." Quỷ mới biết canh và cháo kia là ai sắp xếp, anh ấy vốn không có dặn dò phòng bếp như vậy!
Mê Truyện Dịch
Ừm, không phải là sếp thì chính là vợ sếp!
Mạc Thành Phi im lặng thở dài, mắt nhìn Cố Bắc Thần và An Noãn Noãn, cả hai người điềm nhiên ăn cơm như không có chuyện gì, gắp thức ăn cho đối phương, đút canh, căn bản là không nhìn anh ấy.
Mà Tô Vân mới vừa rồi còn líu ríu như chim sơn ca, sau khi nghe xong lời quản gia nói thì lập tức biến thành quả cà, cúi đầu gắp từng miếng từng miếng mà dùng bữa, tuy thức ăn ngon như thế nhưng Tô Vân lại cảm thấy vô vị!
Quả nhiên mắt nhìn của cô ta không sai, Mạc Thành Phi có ý với người phụ nữ kia!
Cùng lúc đó, trong phòng một ngôi nhà dân cũ kĩ gần hải đảo, một người đàn ông có chòm râu rậm đang nghe người bên cạnh nói: "Hồ gia, theo tin tức đáng tin cậy, đoán chừng Ngải Luân có lẽ sẽ không chống đỡ nổi, chúng ta đưa Lệ Sa rời khỏi đây trước, miễn cho chúng ta tiến vào liền thua thiệt, Hồ gia."
Người đàn ông râu rậm dùng tay ra hiệu: "Sắp xếp một người xử lý Ngải Luân, cẩn thận một chút. Đồ ăn hại kia làm sao có thể bắt nhầm người cơ chứ? Chúng ta nhấn mạnh lần nữa, là vợ của Cố Bắc Thần, tên nhóc đó nghĩ rằng tùy tiện tìm một người phụ nữ thì có thể lừa được ánh mắt của ông đây sao? Còn cô nữa..."
Người đàn ông râu rậm kia chỉ vào Lệ Sa đang run rẩy: "Cô đã xem qua ảnh vợ của Cố Bắc Thần, tại sao còn có thể bắt nhầm người?"