Lúc này, quản gia quản lý biệt thự số chín lên lầu gõ cửa, nhìn thấy An Noãn Noãn thì liền nở nụ cười nghề nghiệp: "Cô Cố, anh Cố, bây giờ sẽ dùng cơm chứ?"
An Noãn Noãn quay đầu nhìn Cố Bắc Thần, Cố Bắc Thần nhìn thời gian, gật đầu: "Ừm, ăn."
Trong nhà hàng ở tầng một đã có mấy người lần lượt đi đến, nhưng vẫn không nhìn thấy Văn Tinh Tinh xuống lầu.
An Noãn Noãn hỏi quản gia đã kêu Văn Tinh Tinh xuống chưa, quản gia liền cung kính đáp: "Cô Văn nói là cô ấy sẽ lập tức xuống ngay, nếu không thì tôi gọi điện thoại vào phòng cô ấy lần nữa?"
An Noãn Noãn liếc mắt nhìn Mạc Thành Phi, người nọ hình như cũng không có phản ứng gì, cũng không có động tác gì, chỉ châu đầu lại nói chuyện gì đó vui vẻ với Tô Vân, nhìn có vẻ giống như hoàn toàn không nghe thấy cuộc đối thoại của cô và quản gia.
"Được rồi, tôi lên phòng cậu ấy xem thử." An Noãn Noãn nói xong liền đứng dậy, nắm chặt bả vai của Cố Bắc Thần: "Mọi người đói bụng thì cứ ăn trước đi, người một nhà không cần phải chú ý nhiều như vậy."
Mê Truyện Dịch
"Ừ, cẩn thận một chút!" Cố Bắc Thần vĩnh viễn dùng giọng nói dịu dàng và ánh mắt cưng chiều như vậy, nhắm trúng Mạc Thành Phi và Tô Vân đang nói chuyện ồn ào, anh cố ý thể hiện tình cảm cho chó độc thân bọn họ xem.
Trong phòng của Văn Tinh Tinh, Văn Tinh Tinh đang nửa sống nửa c.h.ế.t dựa vào giường, mà An Noãn Noãn thì ngồi ở bên giường của cô ấy, nhìn cô ấy mà quở trách: "... Cậu như vậy thật không đúng, tốt xấu gì thì Mạc Thành Phi cũng đã cứu cậu, cậu có thế nào thì cũng phải nói tiếng cảm ơn chứ! Tại sao bây giờ lại biến thành bộ dạng khiến cho người ta không muốn nhìn thấy như thế này?”
Văn Tinh Tinh cầm lấy ly nước ấm An Noãn Noãn đưa cho, cúi đầu rũ mắt: "Cái này không thể trách mình được, mình bị hai tên cẩu nam nữ kia mưu hại, cái gì cũng không biết, vừa mới tỉnh lại thì trong đầu toàn là những ký ức vụn vặt, cậu có biết không?”
Nói đến chỗ kích động, Văn Tinh Tinh đặt ly nước lên trên tủ ở đầu giường, nhìn An Noãn Noãn nói: "Cái cảm giác này cũng giống như khi cậu bị mất trí nhớ ấy, cậu có hiểu không?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-2291-bat-nham-nguoi.html.]
An Noãn Noãn khinh bỉ nhìn Văn Tinh Tinh: "Cậu cút đi, ít kéo mình vào, mặc kệ thế nào thì mình vẫn phân rõ tốt xấu nhé! Không giống như một vài người chó cắn Lã Động Tân(*)."
(*)Chó cắn Lã Động Tân: Lã Động Tân là một trong tám vị Tiên huyền thoại, ý nghĩa là không biết lòng người tốt.
Văn Tinh Tinh hung dữ trừng An Noãn Noãn, An Noãn Noãn cũng trừng mắt với cô ấy: "Trừng cái gì mà trừng, nói, có phải là cậu nhìn thấy Mạc Thành Phi và Tô Vân thân mật cho nên cậu ăn giấm chua có đúng không?"
"Hơ." Ánh mắt của Văn Tinh Tinh vô cùng mất tự nhiên, cười lạnh nói: "Cậu hài hước thật, mình ăn giấm chua ở chỗ nào? Mình, mình chỉ cảm thấy rất xấu hổ khi đối mặt với anh ta, muốn nói xin lỗi thì không mở miệng được, muốn cảm ơn anh ta nhưng hình như có chút trễ, haizz thật là bị động."
"Cho nên cậu định ở trong này mọc rễ rồi c.h.ế.t à? Cả đời không gặp người ta à?" An Noãn Noãn hung hăng vỗ lên sau gáy của Văn Tinh Tinh.
Thấy Văn Tinh Tinh như vậy, trong lòng An Noãn Noãn cũng thương cô ấy không thôi, nếu như không phải ngày hôm qua xảy ra chuyện, như vậy thì có lẽ cô ấy và Mạc Thành Phi đã có chút tiến triển khác rồi! Dù có phải lui một bước, dù thật sự không thành, thì cũng sẽ không đến mức xảy ra cục diện như bây giờ!
Bây giờ thì hay rồi, vốn đã không biết phải nói như thế nào, bây giờ đột nhiên còn xuất hiện thêm một Tô Vân, cô ấy càng thêm loạn không thể chấp nổi được mối quan hệ này.
"Haizz..." An Noãn Noãn thở dài một tiếng, nói: "Thật là tiếc cho lòng tốt của Cố Bắc Thần nhà mình!" Nói xong, cô liền đứng dậy: "Đây là lần cuối cùng tác hợp hai người, sau này phải xem duyên phận của hai người rồi, chúng mình không nhúng ta vào chuyện của cậu và Mạc Thành Phi nữa. Xuống lầu đi! Trốn tránh như vậy không phải là chuyện hay, coi như cho Cố Bắc Thần nhà mình chút mặt mũi đi!"
Thấy Văn Tinh Tinh lầm bầm, An Noãn Noãn trừng mắt với cô ấy, trực tiếp kéo người phụ nữ nào đó từ trong chăn ra ngoài, kéo đến ngồi xuống trước bàn trang điểm: "Trang điểm, trang điểm đi!" Nói xong, cô nhìn Văn Tinh Tinh ở trong gương, thấp giọng nói bên tai cô ấy: "Cậu xem Tô Vân người ta, quả thật chính là một cô gái xinh đẹp, chúng ta phải áp đảo cô ta chứ, tổ tông à..."