“Không được đến nơi đông người náo nhiệt, sao lại không nhớ rồi?” Mạc Thành Phi nói xong liền xoay người đi về phía nơi có ít người, tỏ vẻ hoàn toàn không quan tâm đến sự sống c.h.ế.t của Văn Tinh Tinh.
Dù sao đây cũng là một nơi xa lạ, Văn Tinh Tinh là một đứa trẻ đặc biệt luyến tiếc tính mạng của mình, cô ấy cũng không muốn bị lạc đường hay bị bắt cóc đi, cô ấy cũng lo lắng không biết An Noãn Noãn có buồn không, điện thoại cũng tắt rồi.
Thật ra, Mạc Thành Phi xúi giục Cố Bắc Thần tắt điện thoại của An Noãn Noãn, Cố Bắc Thần là vì vợ mình mà không muốn bị người ở Hải Thành quấy rầy, thật ra đây cũng là tâm tư chính của Cố Bắc Thần, như vậy còn một chút suy nghĩ riêng, chính là không muốn trì hoãn cơ hội tán gái của anh em.
Lý do Cố Bắc Thần có thể một mình quản lý cả một đại đội đặc chủng độc lập trở nên lớn mạnh như vậy, là do các trợ thủ đắc lực luôn trung thành và tận tâm.
Như vậy, nếu đem Cố Bắc Thần so sánh với Lưu Bị, Mạc Thành Phi và Liên Hạo chính là Trương Phi và Quan Vũ, còn vai của Vương Tranh sẽ là Triệu Vân, thậm chí so với Triệu Vân càng lợi hại hơn.
Do đó, việc chung thân đại sự của mấy người bọn họ cũng là đại sự của đại đội. Cố Bắc Thần dường như hiếm khi thúc giục bọn họ, nhưng trong lòng anh cũng sáng tỏ. Anh biết rất rõ tính cách và quan điểm về tình cảm của bọn họ. Đó là họ khi chưa gặp đúng người mà thôi, một khi đã gặp được, như vậy người làm lão đại như anh này khẳng định sẽ giúp đỡ họ một tay, đem đối phương nắm chắc.
Mê Truyện Dịch
Liên Hạo da mặt dày, quần áo lụa là, khi gặp Giang Nam đó, Cố Bắc Thần không cần phải lo lắng cho anh ta, anh chỉ cần cho anh ta cơ hội đi nghỉ phép là anh ta có cơ hội có thể trêu nghẹo cô ấy. Nhưng Mạc Thành Phi không giống vậy, anh ta giống như người đàn ông hoang dã thô bạo, nhưng anh ấy rất nghiêm túc về mặt tình cảm.
Quan trọng là người phụ nữ đáng c.h.ế.t mà Mạc Thành Phi gặp phải càng khó thu phục hơn, Văn Tinh Tinh chính là một cây gân. Vì vậy, Cố Bắc Thần phải tạo cơ hội cho người anh em của mình, kẻo ba ngày hai bữa bố mẹ của Mạc Thành Phi lại giới thiệu đối tượng cho anh ta, gọi điện cho anh để anh thuyết phục Mạc Thành Phi hẹn hò nghiêm túc, nhanh chóng lấy vợ để tiếp nối hương khói cho Mạc gia nhà họ, nghe xong lỗ tai Cố Bắc Thần còn khó chịu, huống chi là Mạc Thành Phi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-2221-doi-nam-nu-kha-nghi.html.]
Tất nhiên, Văn Tinh Tinh dường như không có bất kì phản ứng nào với Mạc Thành Phi, này thật khiến người ta lo lắng.
Lần này Mạc Thành Phi đến Ấn Độ làm nhiệm vụ, mặc dù không bị thương nặng nhưng những người như nhóm của họ, đi đến đâu cũng là nguy hiểm, luôn bị va chạm, gãy xương, bầm tím là chuyện thường, lần này nghe nói Mạc Thành Phi còn có vài vết thương, bắp chân trái không kịp băng bó đã chảy mủ, nhưng Văn Tinh Tinh thậm chí còn không có một câu hỏi thăm. Cho nên, Mạc Thành Phi lần quay về đã muốn tuyệt vọng, không muốn theo đuổi cô ấy nữa.
Dùng lời Mạc Thành Phi nói khi còn nằm trên giường bệnh mà nói, chính là: "Thế giới này nơi nào chẳng có hoa thơm cỏ lạ, hà tất phải đau khổ lưu luyến một nhành hoa. Mạc Thành Phi tôi muốn bắt đầu lại, nữ nhân đáng chết, không quan tâm lão tử. Quên đi…… ” Hai chữ cuối cùng mang theo sự bất lực và không cam lòng!
Trong biển người mênh m.ô.n.g gặp được người mà mình thích, là một chuyện không hề dễ dàng, Mạc Thành Phi cũng giống vậy!
Bọn họ là những người đàn ông vào sống ra chết, ngoài bản lĩnh hơn người thường, có trách nhiệm bảo vệ tổ quốc, nghĩa tình cao cả, họ còn là những con người sống tình cảm!
Anh ta làm sao có thể không buồn!
Nhưng con người là loại động vật kỳ lạ, sau khi trút bỏ mọi gánh nặng và mục tiêu, anh ta cảm thấy thoải mái khi ở chung, vì vậy, lần đầu tiên Mạc Thành Phi sau khi xuất viện nhìn thấy Văn Tinh Tinh là do An Noãn Noãn nhờ vả. Anh ta không còn có ánh mắt với Văn Tinh Tinh như ngày trước, nói chuyện cũng thoải mái hơn, trước khi rời đi anh ta còn giải thích về “nụ hôn tạm biệt”.