Chuyến đi Tam Á ban đầu đã bị hủy bỏ, bây giờ là một chuyến đi tự do, đi đến bất cứ nơi nào thì là nơi đó.
Hai người phụ nữ đang bận rộn nói chuyện cả buổi trời rồi, lộ trình của chiếc xe đều là Cố Bắc Thần và Mạc Thành Phi lên sẵn.
Ba tiếng sau, xe của họ đi vào trục đường chính dẫn đến khu du lịch hải đảo, đâu đâu cũng có quảng cáo và tranh ảnh về biển đảo.
Đương nhiên Văn Tinh Tinh so với An Noãn Noãn phấn khích hơn nhiều, suy cho cùng, cô gái này cũng là người đơn giản, ở nhà càng đơn giản hơn, bây giờ nếu phải nói Văn Tinh Tinh có chỗ nào hạnh phúc, vậy thì ngoài việc không thể cùng thanh mai trúc mã của cô ấy, Hạ Tử Phong kết hôn ra, cô ấy cái gì cũng đều ổn hết!
Văn Tinh Tinh muốn đi biển đảo từ lâu lắm rồi, nhưng từ lúc bắt đầu vẫn chưa thể đến, nghe nói bình minh và hoàng hôn bên bờ biển là nơi rất tốt để thu hút khách du lịch Trung Quốc và nước ngoài, đặc biệt là vào mùa xuân se lạnh này, danh lam thắng cảnh ở đây so với Tam Á, Cổ Lãng Tự đều đẹp dữ dội, lại còn gần Lệ Giang, thật đúng với ý của người phụ nữ nào đó!
Đột nhiên, An Noãn Noãn hỏi Văn Tinh Tinh: "Này! Gần đây cậu có nghe tin tức của Thang Mễ không?"
Hôm nay nghe Cẩm Phong nói vài câu đơn giản về nhà máy rượu “Thiên Chi Kiều Tử” thời gian này, là vấn đề liên luỵ đến Đường Thần và của Nhạc Nhất Phàm, mặc dù vấn đề có thể được giải quyết bằng tiền, nhưng tác động tổng thể đối với hai công ty là vô cùng lớn, mấu chốt là Sở Kiều Kiều đương sự lúc này vẫn chưa giải quyết xong mọi chuyện, vậy nên những người liên quan đến nhà máy rượu "Thiên Chi Kiều Tử" toàn bộ không thể thoát khỏi rắc rối.
Văn Tinh Tinh được cả Mạc Thành Phi và Cố Bắc Thần đã từng nhắc nhở, đừng nói với An Noãn Noãn, chuyện của Thang Mễ, nhưng cô ấy hiện đang rất vui, sớm đã đem lời nhắc nhở của hai người họ vứt lên chín tầng mây rồi.
Nhàn nhạt thở dài một hơi, nói: "Cậu đó! Mình đề nghị cậu sau này đừng nhắc đến cô ta nữa."
“Tại sao vậy?” An Noãn Noãn nhìn vẻ mặt chán ghét kia của Văn Tinh Tinh hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-2202-co-ta-da-phan-boi-cau-ban-dung-cau-roi.html.]
Mê Truyện Dịch
May mà, Cố Bắc Thần cũng không ngăn Văn Tinh Tinh nói, Văn Tinh Tinh dứt khoát nói thẳng ra, cô ấy nghiêng người sang một bên, hai tay ôm vai An Noãn Noãn, nhìn vào đôi mắt to tròn lộ ra bên ngoài chiếc khẩu trang của cô, và nói: "Noãn Noãn, mình cảm thấy hôm nay mình nhất định phải nói với cậu một chuyện, nhưng mà cậu phải hứa với mình, không được tức giận, có được không?"
An Noãn Noãn hiểu rõ, Văn Tinh Tinh rất ít khi nói chuyện nghiêm túc như này, cô ấy luôn là kiểu điên điên khùng khùng, cho nên ngoài nửa năm kinh nghiệm vừa qua, nhất định là có liên quan đến chuyện của cô.
“Được, mình không tức giận, cậu nói đi!” Cô thật sự không biết bây giờ còn chuyện gì có thể khiến cô tức giận nữa!
Văn Tinh Tinh gật đầu: "Thang Mễ đã đi Ý rồi."
An Noãn Noãn gật đầu: "Ừ, năm ngoái cậu ấy đã có nói qua, muốn đi Florence."
Văn Tinh Tinh không biết làm sao nói ra sự thật của chuyện này, cắn môi dưới, hỏi: "Có phải là rất lâu rồi cậu không liên lạc với Triệu Tử Khanh đúng không?”
An Noãn Noãn nhíu mày: "Ừ. Sao vậy? Triệu Tử Khanh sẽ không lại xảy ra chuyện gì đúng không!”
Văn Tinh Tinh suy nghĩ một chút nói: "Cậu ấy vẫn luôn liên lạc với mình, sở dĩ không liên lạc với cậu, là vì cậu ấy lo lắng bản thân không tự chủ được miệng mà nói lỡ lời."
"Cậu rốt cuộc là muốn nói cái gì vậy? Trực tiếp nói thẳng đi, cứ như vậy, mình rất sốt ruột đấy cậu có biết không!"
Văn Tinh Tinh cắn răng: "Chuyện của bà ngoại cậu là do Thang Mễ và La Tây ở trong tối tác động, tất cả mọi chuyện của cậu đều có liên quan đến Thang Mễ, bao gồm cả chuyện của Lục Tĩnh Vũ và Mục Hiểu Hiểu. Thang Mễ đã sớm phản bội cậu, bán đứng cậu rồi ~"
An Noãn Noãn đẩy Văn Tinh Tinh ra: "Thần kinh à, cậu đừng đùa với mình được không ~"