Sở Kiều Kiều biết hiện tại cô ta không có tư cách gì để kiêu ngạo và tùy hứng, chỉ là cô ta không dám dễ dàng tin người khác, bao gồm cả người trợ lý đồng cam cộng khổ với cô ta bao nhiêu năm trời.
Đắn đo chốc lát, bây giờ cô ta còn gì nữa, kết quả xấu nhất chính là bị Cẩm Phong đưa đến cục cảnh sát để giải thoát cho anh ta, còn có thể có kết quả nào xấu hơn nữa đâu.
Sở Kiều Kiều gật đầu: “Anh nói đi, bất kể là ai, tôi cũng dậy để đối diện.”
Một tia sáng lóe lên trong mắt Cẩm Phong, Sở Kiều Kiều không bắt được tia sáng đó, tiếp tục khôi phục lại trạng thái ban đầu, anh nhìn vào mắt Sở Kiều Kiều và nói: “Là Cố Bắc Thần và chị gái cô An Noãn Noãn.”
Biểu cảm của Sở Kiều Kiều lúc này không biết nên dùng từ gì để miêu tả, vậy thì dùng từ không thể tin nổi đi.
Mê Truyện Dịch
Cô trừng mắt lên không thể tin nổi, nhưng cuối cùng cũng không kêu gào gì, trong lòng cô biết rõ, cô bây giờ chỉ là thiên kim tiểu như đã sa sút, còn người đàn ông duy nhất trước mặt cô sau khi cô xảy ra chuyện vẫn ở bên không rời, rốt cuộc là đang có toan tính gì? Cô hoàn toàn không biết, nên bây giờ, không thể tùy hứng được nữa.
Cô ta muốn sống tiếp, cô ta luôn nửa tin nửa ngờ vào sự thật mà Sở Hoàn nói ra trước khi chết, cô ta muốn biết chân tướng thật sự!
Cố Bắc Thần, ba chữ này, việc bây giờ cô ta có thể làm là giấu cái tên này trong đầu mình đi.
Thiên kim nghèo túng, làm gì có tư cách yêu đương?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-2152-phuong-hoang-bi-nho-long-con-khong-bang-ga.html.]
Sở Kiều Kiều cau mày hỏi: “Họ đến làm gì?” Đến xem Sở Kiều Kiều như trò cười sao?
Cẩm Phong thở dài một tiếng: “Cố Bắc Thần không nói, trong điện thoại anh ấy chỉ nói là vợ anh ấy muốn gặp cô nói chuyện.”
Lúc này, ngoài cửa có tiếng gõ cửa nhẹ nhàng, có giọng nói của ông già vang đến: “Cậu chủ, khách đã tới rồi.”
Cẩm Phong nhìn Sở Kiều Kiều, nói với người bên ngoài: “Tôi biết rồi, ông tiếp đãi họ trước giúp tôi, pha trà mời họ, chúng tôi sẽ xuống ngay.”
Cẩm Phong chỉ vào phòng thay đồ, nói với Sở Kiều Kiều: “Dậy và thay đồ đi, xong rồi thì uống cốc yến mạch, không lát nữa lại không có tinh thần.” Anh ta biết, bây giờ người Sở Kiều Kiều không muốn gặp nhất chính là An Noãn Noãn, còn Cố Bắc Thần, bất luận thế nào cô ta đều rất muốn gặp.
Bao năm nay, hai người hầu như chỉ có quan hệ công việc, nhìn có vẻ cuộc sống riêng thông thường như nước sông không phạm nước giếng, nhưng thật ra, anh ta nắm rõ cuộc sống riêng của Sở Kiều Kiều như lòng bàn tay.
Tin tức của ai có thể ảnh hưởng đến phong độ của cô trên phim trường, ai có thể ảnh hưởng đến cô làm cô không có lý do từ chối các loại quảng cáo hay kịch bản đã kí hợp đồng, thà kiêu ngạo bồi thường tiền cho người ta, nhưng tất cả những việc đó đều do người có tên Cẩm Phong vạn năng xử lí giúp cô phía sau hậu trường, xử lí mọi rắc rối, mới làm cô trở nên nổi tiếng trong lĩnh vực điện ảnh và truyền hình. Chỉ trong thời gian ngắn đã trở thành nhân tài kiệt xuất trong ngành rượu vang, tất cả cũng đều do phía sau cô có Cẩm Phong, ngoài mặt sẽ thấy cô có một người mẹ tài giỏi, người cha quyền cao chức trọng.
Trong phòng khách của dinh thự số 8, Sở Kiều Kiều với bộ váy liền thân màu xanh biển, nhìn sang bộ đồ đôi áo hoodie màu be của An Noãn Noãn và Cố Bắc Thần: “Tôi không muốn nghe lời thương hại đâu.”
An Noãn Noãn mặt không cảm xúc nhìn Sở Kiều Kiều mong manh như tờ giấy lắc đầu: “Số mệnh của chúng ta thật buồn cười, tôi không có sức để thương hại cô, tôi chỉ đến thăm cô.”