Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tổng Tài Cực Sủng Cô Vợ Nhỏ - Chương 206:2 Chúng ta tách ra đi

Cập nhật lúc: 2025-06-30 06:44:51
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mạnh Dĩnh Đào lớn lên không phải là loại xinh đẹp bình thường, lúc mặc trang phục bình thường, đơn giản cũng đã khiến cho đàn ông nhìn không rời mắt rồi!

Sau khi Cố Bắc Thần sắp xếp xong trở lại thì cũng đã tám giờ tối, đi vào sân nhỏ, phòng ở và sân nhỏ tắt đèn tối thui, Cố Bắc Thần bước vài bước lên bậc thang, đẩy cửa vào: "Noãn Noãn?"

Nhưng mà ở lầu một, lầu hai, lầu ba đều không có một bóng người, mà vali quần áo An Noãn Noãn đã sắp xếp tốt vẫn để ở cửa phòng ngủ, Cố Bắc Thần hơi nhíu mày, vừa gọi điện thoại cho cô vừa nhìn ra sân nhỏ bên ngoài, nhưng mà không gọi được cho An Noãn Noãn, lại còn có tiếng nhắc nhở: "Xin lỗi, số máy quý khách vừa gọi đã khoá..."

Nhìn cảnh vệ gác cổng, mặt của Cố Bắc Thần đen như đáy nồi hỏi: "Chị dâu các người đâu?"

Cảnh vệ mới đổi ca được nửa tiếng, lắc đầu như đánh trống, tỏ vẻ bọn họ cũng không rõ lắm, nhưng bọn họ còn chưa dứt lời thì Cố Bắc Thần đã phất tay rời đi.

Cố Bắc Thần tìm đến thao trường, thấy An Noãn Noãn ngồi một mình trên đám cỏ khô, ngửa đầu nhìn bầu trời đầy sao.

An Noãn Noãn đương nhiên nghe thấy tiếng Cố Bắc Thần đi đến, nhưng mà cô không quay đầu lại, tiếp tục ngắm sao trời.

Cố Bắc Thần không tiếng động thở dài, cởi áo khoác trên người xuống, đi tới khoác lên người của An Noãn Noãn, xoay người bế cô lên, giọng nói hung hăng: "Lại không nghe lời, trời lạnh như vậy, như thế nào lại ngồi dưới đất, hửm?"

Mê Truyện Dịch

An Noãn Noãn quay đầu, giọng nói lạnh lùng: "Cố Bắc Thần, nếu anh không muốn ở trước mặt các binh sĩ mà mất mặt thì mau thả em xuống."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-2062-chung-ta-tach-ra-di.html.]

"Xì." Cố Bắc Thần cười nhạo nói: "Vật nhỏ, vậy mà học được cách uy h.i.ế.p chồng rồi, hửm?"

"Em nào dám." An Noãn Noãn vẫn như trước không nhìn vào mắt của Cố Bắc Thần.

Cố Bắc Thần cúi đầu dùng trán áp lên trán của An Noãn Noãn: "Bây giờ trở về ăn chút gì đó nhé."

Lúc này An Noãn Noãn mới quay đầu trừng mắt với Cố Bắc Thần: "Vậy anh nói cho em biết, đã nói đêm nay đi nhìn Sở Kiều Kiều và Cẩm Phong, vậy mà anh đã đi làm gì?"

Cố Bắc Thần nhìn cô cười: "Nhóc thối tha, còn học được chơi tâm kế với chồng à?"

"Không dám. Vậy anh nói đi, anh đã đi làm cái gì?" An Noãn Noãn trừng mắt với anh, dáng vẻ tức giận một chút cũng không giống như đang nói giỡn.

Nếu như cô đã ngồi một mình ở đây, thì làm sao có thể không biết trong quân đội hôm nay xảy ra chuyện gì, Mạnh Dĩnh Đào và mấy cậu ấm địa phương đánh nhau, đánh gãy tay gãy chân mấy tên cậu ấm kia, tất cả đều đi bệnh viện, mà cô ta cũng bị thiệt không ít, thiếu chút nữa còn bị mấy tên cậu ấm kêu lưu manh đến cường bạo, sự tình ảnh hưởng vô cùng tồi tệ.

An Noãn Noãn tức giận thở gấp, hờn dỗi nói: "Cho nên anh không để ý đến cảm nhận của em mà đi cứu Mạnh Dĩnh Đào có đúng không? Vậy có phải là về sau mỗi lần cô ta gặp nguy hiểm và khó khăn thì anh cũng đều sẽ liều lĩnh bỏ rơi em mà đi cứu cô ta có đúng không?"

An Noãn Noãn nói xong một hơi, dùng toàn bộ sức lực đẩy Cố Bắc Thần ra, đứng trước mặt anh, ngửa đầu nhìn anh: "Cố Bắc Thần, chúng ta tách ra một thời gian đi! Em không thích tình cảm còn vương vấn không dứt được, bây giờ em cần yên tĩnh một lúc, rất mệt, thật sự rất mệt, không muốn bị vướng vào sự mập mờ không rõ của anh và Mạnh Dĩnh Đào kia nữa."

Loading...