Cố Bắc Thần nhíu mày: "Việc nhỏ." Dứt lời liền gọi điện thoại dặn dò chuẩn bị cho cô một bộ quân trang cho nữ, kích cỡ báo vô cùng chuẩn xác, chuẩn xác đến nỗi khiến An Noãn Noãn mặt đỏ lên.
Cố Bắc Thần lấy bộ quân trang màu xanh nước biển cho An Noãn Noãn, chỉ bảo cô tóc phải búi lên như thế nào để hợp với bộ quần áo kia.
An Noãn Noãn soi gương liền lườm anh một cái: "Xem ra anh thường xuyên chỉ bảo mấy nữ quân nhân cách ăn mặc trang điểm nhỉ!"
Cố Bắc Thần lại nghiêm túc nói: "Làm một người quân nhân đúng nghĩa, mũ áo không chỉnh tề, răn dạy và giáo huấn là điều mà một sĩ quan tiêu chuẩn nên làm hiểu không?"
An Noãn Noãn đẩy anh ra: "Anh đi ra trước đi, em mặc xong lập tức sẽ đi ra, anh cứ nhìn em như vậy thì còn lâu em mới xong. Anh lại sẽ nói em chậm chạp!"
Quả nhiên, An Noãn Noãn theo lời dặn dò của Cố Bắc Thần mặc xong bộ quần áo, ống quần gấp gọn gàng, cảm giác tất cả đều OK sau đó mới ra khỏi nhà vệ sinh, Cố Bắc Thần đã thu dọn phòng xong rồi, đang ngồi trên ghế sô pha xem tài liệu gì đó, ngón tay thỉnh thoảng lại xoa lông mày.
Sau đó An Noãn Noãn đứng ở cửa, Cố Bắc Thần chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn.
Người con gái nào đó cúi chào không ra làm sao cả: "Quân trưởng, xin mời kiểm duyệt!" Nói xong liền quay một vòng trước mặt Cố Bắc Thần.
Cố Bắc Thần nhìn thấy An Noãn Noãn như vậy, sững sờ một lát, trịnh trọng gật đầu, "Ừm." một tiếng rồi mới nói: "Tại sao cùng là trang phục huấn luyện, mặc trên người vợ anh lại đẹp khác lạ như vậy chứ!"
An Noãn Noãn lườm anh một cái: "Xin lỗi quân trưởng, anh đây là đang chọc cho em vui sao? Người ta thực sự là hết quần áo mặc rồi mới nghĩ ra cách này được không!"
Sau cùng An Noãn Noãn mặc bộ đồ huấn luyện màu xanh nước biển kia khiến Cố Bắc Thần rất hài lòng kéo cô đi đến nhà ăn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-1961-lan-dau-tien-den-quan-doanh-2.html.]
Trong nhà ăn doanh trại, vừa nhìn thoáng qua đã đầy ắp người, vậy mà người xấu kia lại nói là có mấy người thôi, An Noãn Noãn tức giận trợn mắt lên nhìn Cố Bắc Thần, nhỏ giọng nói: "Anh không phải nói là có mấy người thôi sao? Làm sao lại nhiều người như vậy?"
Cố Bắc Thần cũng mặc bộ quân trang nhưng anh mặc là loại màu sa mạc, người nào đó lạnh nhạt nói: "Anh làm sao mà biết được, không chừng là đại đội nào đó vừa mới kết thúc!"
Đối với An Noãn Noãn mù mờ mà nói, trong nhà ăn, trong sân bộ đội chỉ cần mặc quân phục sẽ để đầu cua trông ai cũng như vậy, đầu tóc và quần áo giống nhau. Cô hoàn toàn không nhận ra được ai là A, B, C, D! Cho dù Cố Bắc Thần giới thiệu hàng trăm lần cũng không nhớ được.
Hoặc là bởi vì An Noãn Noãn mặc bộ quân trang cho nên cũng không quá thu hút, cùng lắm mọi người bàn tán một chút, hôm nay có một cô gái ăn cơm cùng quân trưởng là ở đại đội nào? Lai lịch gì thôi!
Vốn có em gái lính trẻ tuổi kia đang ngoái cái cổ lên nhìn xem người con gái bên cạnh quân trưởng rốt cục là ai?
Có người nhíu mày: "Này, cô gái đi cùng với Cố Soái tại sao chưa từng thấy bao giờ?"
Có người khác lại nói: "Tôi cũng đang buồn bực đây, lúc đầu còn tưởng rằng là thiếu tá Mạnh, nhưng nhìn kỹ lại thì không phải!"
Có người trừng mắt: "Đúng là mắt kém, đây rõ ràng là thiếu tá Mạnh trẻ tuổi mà!"
Tuy rằng lần này mọi người không gào thét kêu to kinh thiên động kia giống như lần ở khách sạn kia nhưng mà mọi người cũng bàn tán to nhỏ thỉnh thoảng lại nhìn bọn họ, An Noãn Noãn ác ý nhìn Cố Bắc Thần, lông mày cau lại: "Xem ra em lại thêm lửa cho quân doanh của anh rồi nhỉ!"
Cố Bắc Thần cười: "Em mau ăn cơm đi, hôm nay ở đây không có người biết em, nếu như Mạc Thành Phi và Liên Hạo có ở đây không chừng hôm nay sẽ không yên tĩnh như vậy đâu, dù sao đây lần đầu tiên vợ của quân trưởng tới đơn vị thị sát công việc mà!"
Mê Truyện Dịch