An Noãn Noãn đột nhiên cong khóe miệng lên, La Tây lúc đó nhìn hai chị em cô đấu đến người c.h.ế.t ta sống (một mất một còn) có phải hay không là vô cùng vui vẻ đi!
Có thể thấy được rằng người phụ nữ kia quá đáng sợ, vậy mà vì để thỏa mãn sự hư vinh của bản thân, vì đạt được mục đích của mình, sắp đặt một kế hoạch lâu dài, khai thác một vật cản lớn như vậy, thực sự là quá đáng sợ rồi.
Mê Truyện Dịch
Rốt cuộc là vì cừu hận gì, đã khiến cho La Tây vắt óc tìm mọi mưu kế đối phố với An Vũ Vy, còn khiến chị em cô tương tàn?
Chính là muốn gả vào Sở gia, sống một cuộc sống thượng lưu, hay đơn giản là đố kị dẫn đến ham muốn biến thái thúc đẩy bà ta có được một chút lại càng muốn nhiều hơn, thế cho nên đến hôm nay lòng ham muốn mới lớn như vậy.
Đột nhiên, một tiếng kèn phát lệnh vang lên, kéo suy nghĩ của An Noãn Noãn trở về thực tại, nhưng khi tiếng kèn kết thúc, tất cả mọi thứ hồi phục lại vẻ yên lặng c.h.ế.t người, An Noãn Noãn càng thêm lo lắng không yên.
Màn đêm ở đây thật tĩnh lặng và thấm ngầm, so với thành phố xa hoa truỵ lạc giống như một thế giới hoàn toàn khác biệt.
Điện thoại di động của cô đã bị cầm đến chảy cả mồ hôi, nhưng vẫn không hề có chút âm thanh nào.
Lúc nãy An Noãn Noãn lên lầu, từ tầng một đến tầng ba đều là đèn sáng, những người canh gác thay ca ở bên ngoài thấy kì lạ, nhưng đồng đội phía trước nói rằng quân trưởng đưa chị dâu vào bên trong, sau đó có chuyện ra ngoài rồi nên họ đoán rằng là do chị dâu sợ nên vậy!
Vì vậy, các lính canh gác càng chú ý đến động tĩnh của tòa nhà Cố Bắc Thần.
An Noãn Noãn đang đứng dưới cửa sổ, cô phát hiện lực lượng canh gác ở bên ngoài dường như đã tăng dần lên, hơn nữa hầu như tất cả đều nhìn về phía khu nhà của Cố Bắc Thần, chỉ trỏ và nói điều gì đó, vì vậy cô chỉ đành lo lắng lần nữa ngồi xuống sàn đá cẩm thạch lạnh lẽo, ôm đầu gối chờ đợi điều kỳ diệu xảy ra.
Đột nhiên, ở bên ngoài lúc đầu đang là cơn mưa rào nhỏ chuyển sang cơn mưa đá, tiếng gió thổi ào ào khiến màn đêm vốn đã yên tĩnh nay lại càng thêm kinh khủng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-1931-co-bac-than-den-cuu-co-sao.html.]
An Noãn Noãn ngồi co chân quay mặt về phía cửa sổ, chống cằm nhìn bóng tối bên ngoài cửa, chăm chú lắng nghe động tĩnh bên ngoài.
Đột nhiên, có tiếng s.ú.n.g "đoàng đoàng" vang lên, An Noãn Noãn kinh ngạc đứng lên, bởi vì ngồi co chân quá lâu mà suýt nữa ngã xuống, đưa tay về phía cửa sổ, bên ngoài, doanh trại gần nhất vẫn yên tĩnh như cũ, chỉ là tiếng s.ú.n.g vang lên liên tục, nghe đặc biệt xa vời.
An Noãn Noãn nhìn điện thoại, đã 12 giờ 10 phút sáng.
Cùng lúc đó, trong dãy núi Thố Nhi Lĩnh dơ tay cũng không nhìn thấy năm ngón tay, Sở Kiều Kiều vốn đã không còn sức lực nào chân trần bị một nhóm người mặc đồ đen truy đuổi trong khu rừng đầy gai góc.
Từ khi cô biết mình gặp nguy hiểm vẫn luôn biểu hiện cực kì bình tĩnh, nhìn dáng vẻ vô cùng hợp tác, khi bị bọn chúng dẫn đến biên giới, cô không thể chờ đợi được hy vọng, nên đã rút giày ra đánh vào mắt của “tên bảo vệ”, sau đó vứt bỏ hành lí trong tay và bỏ chạy.
Lúc này, toàn bộ Thố Nhi Lĩnh đều là người của "địa cung" đang tìm kiếm Sở Kiều Kiều khắp nơi.
Đột nhiên, cổ tay Sở Kiều Kiều bị siết chặt, bị người ta trực tiếp đè xuống dưới một đám cây gai, "suỵt" một tiếng, cô liền nghe ra là ai.
Cẩm Phong cởi áo khoác của Sở Kiều Kiều xé thành nhiều sợi, giữ lấy cô, trầm giọng nói: "Ở lại đây, đừng nhúc nhích."
Ra khỏi sườn núi lớn được leo lên bởi nhiều loài thực vật vô danh là một hồ nước ngăn cách giữa hai thế giới.
Bây giờ bọn họ không sợ c.h.ế.t cầm đèn pin lớn dò xét khắp nơi trên núi, có người còn giữ lấy dải vải áo khoác của Sở Kiều Kiều hét lớn: "Lão đại, ở đây, ở đây..."