Quan trọng là, hiện tại thân phận của cô, lo lắng nhất chính là Cố Bắc Thần, lần trước chuyện cô ở sân bay tự đ.â.m bản thân để đổ tội cho La Tây, cô cảm giác đến hiện tại ở Cố gia vẫn chưa buông xuống, bây giờ những chuyện đang xảy ra thực sự là mưa to gió lớn, Cố Bắc Thần vẫn đang phải khắc phục hậu quả cho cô.
An Noãn Noãn đứng dưới cửa sổ phòng ngủ nhìn ra ngoài, bên ngoài ngoại trừ những ngọn núi đen và các toà nhà, hầu như đều nhìn không ra được gì.
Doanh trại vào ban đêm rất yên tĩnh, loại yên tĩnh này hầu như không thể cảm nhận được khi ở trong thành phố, ban đêm của khu thành thị cho dù đã nửa đêm không có âm thanh lớn nào nhưng vẫn có âm thanh ù ù, mà lúc ở đây vậy mà lại yên tĩnh đến mức khiến người khác giận sôi, xung quanh chỉ nghe được tiếng hô hấp của một mình cô.
Hiện tại trong đầu của cô đang lặp đi lặp lại câu nói kia của Cố Bắc Thần, “Sở Kiều Kiều đã cứu mạng cô hai lần.” Nhưng mặc kệ như thế nào, nếu cô ta thực sự là em gái ruột thịt của mình, vậy bất luận như thế nào thì cũng phải cứu cô ta từ trong hang sói ra!
Nhưng mà, ngộ ngỡ, ngộ ngỡ không thể cứu được thì phải làm sao?
Hệ thống sưởi trong phòng đã được bật hoàn toàn, An Noãn Noãn đang ngồi trên sàn nhà dựa vào cửa sổ, thực ra phòng ngủ của Cố Bắc Thần có sàn lát đá cẩm thạch, rất lạnh và cứng, nhưng cô cứ ngồi như vậy, nhìn ra cửa sổ, chờ đợi phép màu sẽ xảy ra.
Trong não cô là hình ảnh trước khi cô 8 tuổi, mẹ cô thường đưa cô đến thăm La Tây và Sở Kiều Kiều ở thôn Du Bắc, lúc đó Sở Kiều Kiều được gọi là La Kiều Kiều. An Vũ Vy thường mua những bộ quần áo giống nhau cho hai người bọn cô, thường cùng La Tây đưa bọn cô cùng nhau đi chơi, chải kiểu tóc giống nhau, người ta thường nói rằng hai cô giống nhau như một cặp sinh đôi.
Lúc đó La Tây có vấn đề về mặt tình cảm, mà An Vũ Vy cũng vậy, bây giờ nghĩ lại, lúc đó bản thân còn nhỏ, cái gì cũng đều không hiểu, nhưng giờ nghĩ lại lúc đó La Tây nghe những lời như vậy, ánh mắt và biểu cảm khi đó của bà ta luôn mang theo cảm giác xấu xa độc ác, nhưng chỉ là trong một khoảnh khắc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-1922-chi-em-tuong-tan.html.]
Mê Truyện Dịch
Còn biểu cảm của mẹ cô An Vũ Vy thì thương tâm, là buồn bã, giờ mới biết điều đó thật là đau lòng, mới sinh xong đứa con gái được 3 ngày tuổi đã không còn nữa.
Sau đó thì sao?
Sau đó, muôn vàn thay đổi dường như đã trải qua chấn động địa cầu trong một sớm một chiều, lần thứ hai quay về Sở gia, cô đã biến thành người ngoài, mà nữ chủ nhân của Sở gia chính thức biến thành La Tây, Sở gia đại tiểu thư biến thành Sở Kiều Kiều, cô trở thành một cô gái mồ côi mẹ.
Vì tai nạn xe hơi lần đó của mẹ cô, con thỏ nhỏ Andil của cô cũng bị chết, lần nữa sau khi trở về Sở gia, An Noãn Noãn phát hiện Sở Kiều Kiều có nuôi một bé Teddy, thật ra nó vô cùng đáng yêu, nhưng chỉ là cô không muốn nhìn thấy cô ta vui vẻ, không muốn thấy cô ta sống tốt, cô bằng mọi cách ở trong nhà làm ầm ĩ lên nói rằng bản thân rất sợ chó nhỏ, nên Sở Hoàn và ông nội, bà nội phải đem vật nhỏ kia mang đi giết.
Mâu thuẫn giữa cô và Sở Kiều Kiều thật sự bắt đầu từ con Teddy nhỏ bé đó, đương nhiên Sở gia không thể nào g.i.ế.c con Teddy nhỏ bé đó được, đó chính là con vật mà của Sở Kiều Kiều rất yêu thích!
Trước kỳ thi vài ngày, An Noãn Noãn đã đùa dai đem sách giáo khoa và hộp đựng đồ dùng học tập của Sở Kiều Kiều phá nát, sau đó đem giấu đi, thậm chí còn ném vào thùng rác ngoài cổng, làm cho Sở Kiều Kiều trong kì thi đứng nhất xếp từ dưới lên, mà cô thì hướng Sở Hoàn tranh giành xin phần thưởng là đem Teddy của Sở Kiều Kiều cho cô để cô chơi trong hai ngày.
Tất nhiên Sở Kiều Kiều không đồng ý, nhưng mà cô ta thi không được tốt thì không có quyền lên tiếng, Teddy như ý nguyện được đem cho An Noãn Noãn, nhưng mà cô đã đem Teddy ra và đưa tặng cho một người qua đường, từ đó về sau, Sở Kiều Kiều và cô không đội trời chung.