Đương nhiên Khương Vân Phong cảm thấy rất khó xử, ngay bây giờ, mọi người đều muốn che giấu vấn đề này, nhưng Cố Bắc Thần vì An Noãn Noãn mà liều mạng, cho nên Khương Vân Phong đương nhiên biết kết quả là sai một li đi một dặm, nếu như xảy ra vấn đề thì hậu quả không thể tưởng tượng nổi.
Anh nhìn An Noãn Noãn: "Chị dâu, cái này thật sự không được, nguyên nhân tôi không nói thì chị cũng đã biết rất rõ ràng, nhưng tôi có thể đi thăm dò về tiến độ tìm kiếm Sở Kiều Kiều."
Mê Truyện Dịch
An Noãn Noãn có thể nói gì được nữa, cô cũng không thể đánh Khương Vân Phong! Tuy không nhiều người biết cô là con gái của Sở Hoàn, nhưng ít nhất nhà họ Cố cũng biết, một số anh em người xung quanh Cố Bắc Thần đều biết, cô càng cảm thấy mình kém cỏi và vô dụng hơn, ngoại trừ gây rắc rối cho Cố Bắc Thần thì thật sự không có một lợi ích gì cả.
La Tây giận chó đánh mèo, không chỉ khiến Sở Hoàn tự sát như vẻ bề ngoài mọi người nhìn thấy, mà nghe nói lần này có nhiều người liên quan đến nhà máy rượu "Thiên chi kiều tử" của Sở Kiều Kiều cũng bị liên lụy không ít.
Cả Đường Thần và Nhạc Nhất Phàm đều bị liên quan ở trong chuyện này. Vì vậy, Sở Kiều Kiều và toàn bộ gia đình họ Sở là quả b.o.m hẹn giờ có thể phát nổ bất cứ lúc nào.
Thi thể của Sở Hoàn không phải lúc nào cũng được cất trong nhà tang lễ! Chi phí hàng ngày không đủ khả năng chi trả nên sau khi ông cụ nhà họ Sở đồng ý khám nghiệm tử thi xong thì người ta xác định ông tự tử bằng thuốc độc và sẽ được hỏa táng, chôn cất.
Một ngày trước khi Sở Hoàn được chôn cất, Cố Bắc Thần từ quân đội trở về Hải Thành, sau cuộc họp, anh liền hẹn An Noãn Noãn gặp một người nào đó.
Mặc dù những ngày này anh không ở bên Hải Thành, nhưng anh biết tất cả mọi thứ về cô, bao gồm cả việc giấc mơ của cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-1891-khong-co-em-anh-song-con-co-y-nghia-gi.html.]
Chỉ cần Cố Bắc Thần đưa cô ra ngoài và mặc quần áo bình thường, An Noãn Noãn biết rằng người đó là người ngoài.
Đầu tháng, Hải Thành vẫn còn có không khí Tết, nhưng lễ mừng năm mới năm này đối với An Noãn Noãn và toàn bộ người nhà họ Sở mà nói là rất khổ sở, sau này An Noãn Noãn đã nói một câu như vậy “Từ nay về sau, vào mỗi dịp đón năm mới, đối với cô mà nói đó là một dằn vặt rất lớn."
Gần đây cô đang mắc kẹt trong mớ bòng bòng nên bị Cố Bắc Thần kéo xuống lầu, nhét vào trong xe, thắt dây an toàn, đóng cửa cho cô, vòng qua ghế phụ, tự mình lái xe. Trước khi khởi động xe, Cố Bắc Thần quay đầu lại, hôn vào trán của cô một nụ hôn: "Ngồi yên nhé, chúng ta phải đi cho bắt kịp thời gian."
“Ừm!” An Noãn Noãn nghe vậy chỉ đáp lại anh, không hỏi Cố Bắc Thần sẽ đưa cô đi đâu, bình thường khi anh không nói, cô không bao giờ hỏi anh.
Hôm nay Cố Bắc Thần lái chiếc xe của Lục Đào, không có bất cứ quân hàm nào, đó là một chiếc xe việt dã hoàn toàn mang tính thương mại, ngay sau khi chiếc xe rời khỏi vịnh Ngân Hà, nhanh chóng đi lên đến đường chính.
Chiếc xe Ben lớn màu bạc đã lái xe rời khỏi khu vực thành phố Hải Thành đi thẳng về phía ngoại ô, An Noãn Noãn vẫn có chút hoảng loạn, tuy rằng biết Cố Bắc Thần sẽ không bán cô, nhưng mà hai người bọn họ ở nơi hoang vu, mấu chốt là hình thế hiện tại tương đối là nghiêm trọng, nhưng cô không quan tâm, tính mạng của cô không có giá trị, nhưng Cố Bắc Thần thì khác!
Đột nhiên, Cố Bắc Thần im lặng suốt quãng đường liền nói: "Đưa em đến một thị trấn gần căn cứ của bọn anh."
An Noãn Noãn quay đầu nhìn về phía Cố Bắc Thần đang nghiêm túc lái xe: "Sao đột nhiên anh lại muốn đưa em đến một thị trấn ở ngoại ô?"